Chúng tôi vô cùng may mắn khi có một đám cưới ấm áp, suôn sẻ, hạnh phúc và có chuyến trăng mật vui tươi ngay trước thời điểm bùng phát đợt dịch Covid cuối tháng tư năm 2021. Tôi đã đọc hết những bình luận của quý độc giả và rất cảm ơn những lời chúc phúc của mọi người. Trong các bình luận có một độc giả nhắn nhủ rằng mong rằng tôi sẽ có bài viết kể về cuộc sống hôn nhân sau một năm cầm bó hoa cưới cẩm tú cầu trên tay.
Hôm nay, nhân một tuần cả hai vợ chồng trở thành F0 và phải ở nhà tự cách ly, điều trị, tôi xin chia sẻ một chút về những trải nghiệm trong thời gian qua. Trước khi bước vào hôn nhân, tôi đọc được rất nhiều câu chuyện, triết lý kiểu như: "Hôn nhân là mồ chôn của tình yêu" hay "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Lấy nhau rồi nham nhở lắm em ơi". Sau gần một năm, tôi có cảm nhận rằng, khác với lúc yêu đương, hôn nhân không chỉ là màu hồng mà nó là một bảng màu đa dạng hồng, đỏ, đen, xanh, xám, nhờ nhờ... Thực tế màu gì không quan trọng, quan trọng là mình cần biết tự thay đổi, hoàn thiện bản thân và tỉnh táo lựa chọn đeo cặp mắt kính màu gì để "pha màu" thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng, dễ chịu hơn rất nhiều, để mỗi ngày bên nhau đều là một ngày vui.
Như trong câu chuyện trước tôi đã chia sẻ, trước khi kết hôn chúng tôi có gần một năm sống thử để tìm hiểu, hòa hợp về tính cách, thống nhất quan điểm về cuộc sống hôn nhân. Chính thời gian quý giá này giúp chúng tôi không mắc vào những tranh cãi vụn vặt, bỡ ngỡ, hay sốc hôn nhân. Đa phần mỗi ngày trôi qua của chúng tôi rất nhẹ nhàng, bình dị. Ngay sau khi cưới, chồng may mắn được bố trí công việc gần nhà, sáng đi tối về thay vì phải đi cả tuần như trước kia. Buổi sáng anh dậy sớm đi làm, tôi chuẩn bị cơm sáng cho anh sẵn. Rồi tôi dậy sau, đi làm sau. Buổi trưa, chồng luôn là người nhắn tin hỏi thăm, nhắc ăn trưa ngủ trưa, chia sẻ vài câu chuyện hài hước với vợ. Buổi chiều tôi về sớm hơn nên chuẩn bị bữa tối chờ chồng về cùng ăn.
Mỗi tuần anh thoải thuận có hai buổi về muộn (chậm nhất trước 7h30 tối) để chơi thể thao. Từ một cô gái chỉ biết nấu nướng cơ bản, tôi đã mày mò học làm nhiều món, trong đó nhiều món là do chồng hướng dẫn như bún riêu cua, cá hấp xì dầu, phở bò... Cũng may anh ăn uống rất dễ tính nên tôi không quá áp lực chuyện nấu nướng hàng ngày. Việc dọn dẹp nhà cửa thì đúng là đam mê của tôi nên lúc nào ngôi nhà cũng sạch sẽ, ấm cúng, sinh động, khiến cho ai cũng mong muốn được về nhà.
Ở bài viết trước tôi nói ngại đi chợ, chỉ thích đi siêu thị vì kém tính nhẩm nên sợ bị "hớ", giờ đây tôi dần quen với việc đi chợ mua đồ cho tươi ngon, trò chuyện với các cô bán hàng cũng rất vui, xả stress. Còn chồng, với niềm yêu thích cây cảnh đã giúp tôi chăm sóc cây và làm những việc mà tôi ít hào hứng như gấp quần áo. Đôi khi tôi có việc đột xuất về muộn thì chỉ cần nhắn tin là chồng sẽ vui vẻ nấu cơm chờ sẵn (chồng tôi rất thạo nấu nướng và việc nhà nên chỉ làm loáng là xong). Anh luôn chủ động từ chối các cuộc nhậu để tôi không phải ăn cơm một mình, hoặc nếu có cuộc gặp mặt liên quan tới công việc thì luôn rủ tôi đi cùng. Tôi vốn ít bạn nên rất vui khi được làm quen với những người bạn giỏi giang của anh.
Buổi tối sau khi dọn dẹp xong, chúng tôi tắm rửa, cùng xem tivi và trò chuyện ríu rít những vấn đề trong ngày. Chúng tôi làm gì cũng muốn ở cạnh nhau nhiều nhất có thể, vui nhất là cùng nhau đánh răng trước gương. Khi đi ngủ, nhiều hôm tôi đã nhắm mắt rồi mà vẫn không khép được miệng cười vì chồng còn cố chọc thêm vài chuyện tiếu lâm. Cuối tuần thường chúng tôi sẽ dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, lái xe về thăm quê nội ngoại, đi chơi nhà bạn của anh, thỉnh thoảng chồng kéo tôi đi cà phê ngắm phố phường vì tôi vốn là người hướng nội nên chỉ thích ở nhà, lười đi cà phê hàng quán. Vì tất cả mọi thứ đã có kế hoạch và thỏa thuận rõ ràng nên chúng tôi đều cảm thấy vui vẻ, thoải mái, hai người đều tôn trọng không gian, thời gian riêng của nhau.
Về tính cách, cả hai khi ở cùng nhau đều dần hoàn thiện để trở thành phiên bản tốt đẹp hơn của mình. Tôi từ một cô gái hay nhạy cảm, thỉnh thoảng "bật chồng" bằng những lý lẽ rất trẻ trâu giờ đã trở nên dịu dàng hơn, bình thản hơn trước các tình huống, suy nghĩ bớt trẻ con hơn. Còn chồng, từ một người khá nóng nảy, hơi gia trưởng giờ đã nhẹ nhàng hơn, dần có cái nhìn đa dạng và tôn trọng sự khác biệt. Chồng không dính vào tứ đổ tường và rất chung thủy. Anh cũng rất quan tâm đến cảm xúc của tôi, biết tính tôi nhạy cảm nên không muốn điều gì làm tôi phải lo nghĩ, có khó khăn gì thường tự mình giải quyết, thực sự là trụ cột gia đình.
Cả hai đều rất thẳng thắn, xây dựng khi trao đổi những khúc mắc ngay từ khi nó còn nhỏ để kịp thời giải quyết. Với tính cách như vậy nên cuộc sống của cả hai trôi qua khá nhẹ nhàng, rất ít cãi vã. Chúng tôi đều rất tự lập nên giữ lửa hôn nhân bằng những quan tâm nho nhỏ hàng ngày để đối phương cảm thấy luôn được yêu thương. Tôi mua cho anh những bộ quần áo đẹp, cố gắng nấu ăn ngon hợp khẩu vị, dọn nhà sạch đẹp, soạn khăn và quần áo sẵn khi anh đi tắm, rót sẵn một cốc nước ấm. Anh thơm tôi trước khi đi làm, luôn gọi "vợ yêu" thật to khi đi làm về, luôn nắm tay tôi mọi lúc mọi nơi, nhắc tôi ăn uống điều độ, tập thể dục, ôm tôi khi đi ngủ. Vì những quan tâm hàng ngày đã quá đủ đầy mãn nguyện nên vào những dịp lễ, sinh nhật thú thực tôi không cần tới hoa quà gì nữa, chỉ đơn giản nấu một bữa ngon ăn cùng nhau và nắm tay nhau là đủ rồi.
Về tài chính, chúng tôi thỏa thuận mỗi người sẽ đóng góp vào quỹ chung để lo việc gia đình. Lương và thu thập còn lại mỗi người tự giữ, tôi sẽ chi thức ăn và vật phẩm thường dùng, anh chi những khoản mua sắm lớn. Tiền tiết kiệm chung anh sẽ chủ động tìm hiểu cơ hội đầu tư và ra quyết định vì thực ra tôi cũng không thạo về những vấn đề này. Tôi nghĩ rằng hôn nhân không nhất thiết vợ phải giữ hết tiền chồng mới là đảm đang, "tay hòm chìa khóa, mà cứ ai giỏi quản lý tài chính hơn thì người đó đóng vai trò chủ đạo, miễn sao mọi thứ được công khai minh bạch, tôn trọng ý kiến của nhau. Nhiều khi tôi cũng thấy may vì thoát được cảnh tính tiền, cầm tiền, việc liên quan đến con số vô cùng đau đầu đối với tôi.
Chồng là người chủ động đưa tên tôi vào sổ đỏ nhà mới mua, mặc dù hoàn toàn là tiền riêng của anh trước đăng ký kết hôn để tôi cảm thấy yên tâm. Do là người không quá để tâm đến chuyện tiền bạc nên ban đầu tôi cũng không đồng ý, sau khi anh giải thích tôi chấp nhận và vô cùng biết ơn anh về quyết định này. Về mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng, giữa chồng và nhà vợ đều suôn sẻ. Mẹ chồng và các anh chị em, họ hàng nhà chồng quý mến và tôn trọng tôi. Nói vui một chút là các chị em hay dọa dâu mới về quê sẽ phải nấu nướng rửa bát, thật may khi về quê có rất nhiều cháu thanh niên trẻ trung, nhanh nhẹn, tháo vát nên tôi chỉ cần đứng phụ việc linh tinh thôi. Dù rất thích được rửa bát cho đúng đam mê nhưng các cháu cũng không để tôi làm. Gia đình chồng có đông anh chị, đặc biệt hai chị gái của anh thường xuyên quan tâm gửi đồ ăn cho chúng tôi.
Về phía nhà ngoại, bố mẹ tôi ngày càng yêu quý chàng rể quý hơn vì anh luôn quan tâm mọi nhu cầu vật chất và tinh thần của bố mẹ vợ. Ban đầu mẹ tôi cũng có chút lo lắng và buồn vì con gái tân lại lấy chồng đã "qua một lần đò", khi thấy tôi được hạnh phúc, bình an, mẹ rất yên lòng và khen ngợi chàng rể. Về mối quan hệ giữa tôi và các con riêng của chồng, rất may ngay từ đầu các con đã hiểu chuyện, ủng hộ chuyện tình cảm của chúng tôi. Cuối tuần các con sang nhà chúng tôi, tôi nấu những món thật ngon chiêu đãi chúng. Vui nhất là những hôm cả nhà kéo chăn đệm ra phòng khách cùng nằm xem phim, chơi trò chơi chung.
Tính tôi cũng trẻ trung nên dễ nói chuyện với các con về đời sống, âm nhạc, giải trí. Tôi cứ coi các con như những người bạn, khi cần giảng giải thì trò chuyện dựa trên tinh thần tôn trọng, lý lẽ rõ ràng, không áp đặt quan điểm để các con "tâm phục khẩu phục". Chồng tôi cũng dần tiếp thu những quan điểm giáo dục, tôn trọng sự khác biệt nên mối quan hệ giữa chồng với các con ngày càng thoải mái, gần gũi. Chính các con nhận xét là ba đã cởi mở, gần gũi, xì tin hơn xưa. Anh không được ở cùng con nhưng luôn quan tâm sát sao, yêu thương đầy đủ cả vật chất lẫn tinh thần, chúng rất quấn quýt và yêu thương ba.
Ngày đầu năm mới, vợ chồng tôi vô cùng cảm động khi nhận được tin nhắn chúc mừng của con trai: "Cảm ơn cô đã đến bên ba và chăm sóc cho ba. Cảm ơn cô và ba đã luôn tiếp đón hai chị em chu đáo". Tôi tự thấy mình may mắn vì đã có thêm những "người bạn" mới để yêu thương, quan tâm. Chồng thường nói, để hôn nhân hạnh phúc thì cần ba yếu tố quan trọng: sự ngưỡng mộ về mặt trí tuệ, sự đồng điệu về tâm hồn, sự hòa hợp về tình dục. Cho tới giờ chúng tôi vẫn duy trì tốt cả ba yếu tố đó.
Với yếu tố thứ nhất, dù tôi đã đạt được bằng cấp cao nhất trước tuổi 30 nhưng vẫn luôn ngưỡng mộ sự giỏi giang, tinh thông sắc sảo của chồng. Vốn là "tấm chiếu cũ sờn" nhiều kinh nghiệm hôn nhân và cuộc sống, chồng rất sẵn lòng chỉ dạy cho "tấm chiếu mới", là người luôn đưa ra những lời khuyên cuộc sống hữu ích cho tôi. Tôi cũng rất vui khi được giúp anh những việc liên quan tới ngoại ngữ, công nghệ. Đi đâu anh cũng luôn tự hào khi có một người vợ có thành tích như tôi. Với yếu tố thứ hai, chúng tôi dù khác lứa tuổi nhưng đều cùng trải qua nhiều khó khăn gian khổ trong thời trẻ nên trải nghiệm, suy nghĩ, quan điểm khá tương đồng. Anh lại là người lạc quan nên luôn truyền cho tôi năng lượng tích cực. Với yếu tố thứ ba, tôi thật không có gì để phàn nàn vì anh luôn là người hùng ở trên giường, cả hai đều luôn say mê khát khao nhau. Có lẽ do cuộc sống khá thoải mái và hạnh phúc nên gương mặt tôi luôn được tươi tỉnh, vui vẻ, còn anh ngày càng trẻ và đẹp trai hơn, gương mặt dần bớt đi những nếp nhăn muộn phiền vì đau khổ trước đây, trở nên thoải mái, trẻ trung hơn.
Tất nhiên, như tôi nói, hôn nhân không chỉ có màu hồng mà vẫn có những khoảng đen, xám. Tôi hiểu rằng ở đời được mặt này thì mất mặt khác, khó vẹn tròn. Thật may, mỗi khi đời chuyển màu xám, tôi vẫn có chồng ở cạnh bên để vượt qua. Có lẽ nỗi buồn lớn nhất là khi chúng tôi mất đi em bé vừa mới hình thành trong bụng. Khi tôi khóc nấc không bước đi nổi ở bệnh viện, anh luôn động viên, giúp tôi vượt qua nỗi buồn và giữ tinh thần lạc quan, hy vọng. Mọi người không ai biết chuyện buồn đó nên liên tục giục chúng tôi sớm có con vì cả hai cùng lớn tuổi. Anh không bao giờ gây áp lực chuyện con cái, để tôi được hoàn toàn thoải mái tinh thần và khi nào sẵn sàng mới bắt đầu.
Tôi nhớ lúc mới kết hôn một thời gian, anh phải đi công tác xa nhà hàng tháng trời, đúng lúc dịch bệnh phải cách ly xã hội nên tôi ở trong nhà một mình cả ngày, bị trầm cảm nhẹ. Anh luôn động viên tôi cùng vượt qua hoàn cảnh, thường xuyên gọi điện. Rồi dù có yêu thương các con đến mấy nhưng có lúc tôi không tránh khỏi cảm giác thoáng buồn khi thấy anh và chúng quấn quýt bên nhau, còn tôi lúi húi một mình ở góc bếp. Khi tôi chia sẻ cảm xúc đó, chồng đã nhanh chóng nhắn nhủ các con cùng chia sẻ công việc với tôi, kể từ sau đó tôi không còn bị buồn như vậy nữa. Thỉnh thoảng tôi cũng chạnh lòng khi vợ cũ của anh nói những lời thiếu thiện chí, thế nhưng anh là người giải thích rõ ràng, có quan điểm dứt khoát để tôi yên tâm.
Chúng tôi cũng đón con trai về ở cùng, ban đầu tôi bỡ ngỡ trong việc chăm sóc cậu bé đang độ tuổi thiếu niên ẩm ương, về sau tôi đã dần quen và thấy thoải mái hoàn toàn. Tôi lại rất vui vì con trai có tính lạc quan tếu táo y như ba, lúc nào cũng vui vẻ hát hò nên nhà cũng rộn ràng. Nhờ ở cạnh con nên anh rất hạnh phúc, lúc nào cũng mong trở về nhà để gặp vợ con. Cả tuần nay chúng tôi cùng mắc Covid nên cách ly ở nhà, cũng may đều triệu chứng nhẹ nên chúng tôi có thể tự chăm sóc lẫn nhau. Anh nấu cho tôi những bữa ăn ngon, tôi phụ anh dọn dẹp. Hai người cùng nhau ăn uống, uống thuốc, xem phim, tập thở, kiểm tra sức khỏe cho nhau. Tôi cảm giác như đây là tuần trăng mật thực sự chỉ của riêng hai người.
Có người sẽ nói, vợ chồng son nhà nào chẳng thế, sau này có con vào mới "biết tay nhau". Tôi cho rằng với nền tảng hiểu biết, tính cách, tinh thần bình đẳng và tôn trọng, luôn quý trọng từng khoảnh khắc bên nhau, nỗ lực vun trồng, giữ lửa liên tục thì dù cuộc sống khó khăn đến đâu vợ chồng cũng cùng nắm tay nhau vượt qua. Bài viết này cũng xin gửi tặng những cô gái độc thân còn đang băn khoăn khi tìm hiểu một người đàn ông từng đổ vỡ hôn nhân. Nếu biết lựa chọn đúng thì họ là viên kim cương mà ta cần nâng niu, trân quý. Cảm ơn quý báo đã cho chúng tôi có cơ hội được gặp gỡ và nên duyên vợ chồng. Chúc tất cả bạn đọc VnExpress luôn bình an, mạnh khỏe trong thời gian dịch bệnh, luôn hạnh phúc bên gia đình thân yêu.
Phương
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc