Tôi gặp thầy cách đây hơn bốn năm, trong tâm trạng nửa tỉnh nửa mê của một người vừa bước vào bóng tối bởi chứng u não định mệnh. Hành trang năm ấy thầy trao là phần mềm hỗ trợ tiếng nói dành cho người mù trên máy tính, cùng một chữ nhẫn sáng rực niềm tin. Hôm nay tôi ngồi đây viết những dòng chữ này bằng một lòng biết ơn chân thành gửi đến thầy.
Ngược dòng thời gian quay về những năm 90, lúc ấy có một trưởng phòng kế hoạch gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng trên đường đi làm về, và hậu quả là thị giác và khứu giác đã vĩnh viễn bỏ thầy ra đi. Loạng choạng bước tiếp khi tương lai phía trước là một màu xám xịt, có những lúc thầy muốn dừng lại tất cả bằng cái chết, nhưng phải chăng trong cùng cực khổ đau, tạo hóa đã cho thầy một sức mạnh phi thường để đứng lên đương đầu với số phận. Niềm tin mãnh liệt vào Thượng đế xây dựng trong thầy một sứ mệnh là chinh phục bóng đêm và mang ánh sáng hy vọng đến cho những mảnh đời bất hạnh.
Tôi muốn được bắt đầu từ một chấm nhỏ trên trang giấy để nói về niềm đam mê nghiên cứu và tâm huyết của thầy đối với sự nghiệp giáo dục trẻ khiếm thị, đó là ký tự đầu tiên trong bảng chữ cái dành cho người mù. Sau bao năm nghiền ngẫm loại ngôn ngữ đặc biệt này, thầy tập trung trên dưới mười người khiếm thị và từng bước xây dựng môi trường học tập cho người mù. Sự chuyển tiếp từ chế độ chữ sáng sang chế độ chữ nổi là một thách thức lớn, nhưng niềm đam mê đã tạo nên một nhà giáo đúng nghĩa trong lĩnh vực giáo dục người khiếm thị. Và điều này càng được khẳng định khi thầy vinh hạnh nhận tấm bằng cử nhân khoa Xã hội học do trường Đại học Mở, TP HCM cấp. Không dừng lại ở phạm vi văn hóa, quá trình tìm hiểu đã giúp thầy nghĩ ra ý tưởng tự người mù có thể làm gậy để di chuyển và dần phát triển thành một nghề tạo thu nhập duy trì hoạt động của mái ấm. Và rồi sau hơn mười năm tích góp, mơ ước xây dựng một cơ sở nuôi dạy trẻ khiếm thị được thầy hiện thực hóa bằng một mảnh đất tại quận Tân Phú, TP HCM.
Chợt tôi dừng lại bởi sự khâm phục trước chữ nhẫn của thầy, hơn một thập kỷ cho sự trang bị nền tảng, và rồi lại gần một thập kỷ để có thể thay thế đám cỏ dại trên mảnh đất năm nao bằng tòa nhà bốn tầng, với tên gọi “Mái ấm Thiên Ân”.
Bút mực không thể giúp tôi diễn tả hết những nỗ lực và quyết tâm của thầy trong suốt mấy chục năm theo đuổi lý tưởng sống cao đẹp của đời mình, chỉ biết rằng tôi cảm nhận nơi thầy ngọn lửa đam mê chưa bao giờ tắt… Khi những lá thư chữ nổi trở nên lạc hậu và dần được thay thế bằng những phương tiện hiện đại bởi công nghệ thông tin, thì cũng là lúc thầy ra sức học tập, tìm tòi để thực hiện một vai trò mới “Hiệp sĩ công nghệ thông tin dành cho người khiếm thị”... Chính vì vậy mái ấm Thiên Ân chẳng những có thể dìu dắt em thơ từ chữ A đầu đời, mà còn dạy em kiến thức tiếp cận với những phương tiện hiện đại của thế kỷ 21. Có lẽ trong tâm hồn người thầy giáo này, được sống, cống hiến và đem lại nụ cười trên môi trẻ khiếm thị là mục tiêu lớn nhất.
Ảnh hưởng tích cực của tấm gương sáng ngời thầy Nguyễn Quốc Phong trong cộng đồng khiếm thị không chỉ vì thầy đã làm tốt vai trò người thầy, người cha tinh thần cho những em nhỏ bất hạnh, mà thầy còn mở lớp dạy nghề miễn phí, tạo công ăn việc làm cho người mù. Đặc biệt, thầy đã thắp sáng ngọn lửa hy vọng trong tâm hồn những thận phận không may đến với bóng tối muộn màng như tôi.
Mái ấm Thiên Ân, số 122 Nguyễn Ngọc Nhựt, phường Tân Quý, quận Tân Phú luôn rộn rã tiếng cười của những chồi non bất hạnh, bị số phận lấy đi ánh sáng ngay từ những năm tháng đầu đời. Mái ấm vang lên tiếng trẻ học bài và giọng nói hiền từ của người giáo mù gần qua tuổi sáu mươi. Cũng chính tại mái ấm này, cũng sự dìu dắt của người thầy này, bao thế hệ học trò đã trưởng thành, được trang bị kiến thức vững vàng và xây dựng gia đình riêng.
Thật vậy, mọi thứ đã quá tuyệt vời nếu đó là kết quả nỗ lực từ một người lành lặn, nhưng phải chăng điều này càng trở nên phi thường với một người chỉ sống bằng ba giác quan.
Kính mong thầy mãi khỏe mạnh để dìu dắt em thơ vượt qua bóng tối muôn trùng!
"Thầy như vầng sáng trên cao
Soi đường em bước qua bao thác ghềnh
Quyết tâm, nhẫn nại, vững bền
Niềm tin “có chí thì nên” rạng ngời
Gởi trao khúc hát, nụ cười
Chinh phục bóng tối, một đời đam mê…"
Cuộc thi viết "Sống với đam mê" do Báo điện tử VnExpress phối hợp cùng Công ty TNHH Sapporo Việt Nam tổ chức từ ngày 12/8 đến ngày 23/9. Cuộc thi dành cho mọi công dân aViệt Nam từ 18 tuổi trở lên. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Lê Dương Thể Hạnh