Mấy ngày nay ở nhà nghỉ dịch, không đi học, đi làm nên tôi có thời gian suy nghĩ nhiều về vấn đề này. Xin phép được giải thích một chút về tình trạng của tôi để mọi người hiểu: Có người bảo tôi cô đơn lâu ngày nên dễ có tình cảm xúc động với một người bỗng dưng quan tâm mình. Tôi không biết nói sao nhưng chắc chắn không phải lý do đó.
Tôi sinh ra trong một gia đình được coi là khá giả, đủ điều kiện để đi du học hay xin học bổng như bạn trai cũ; thậm chí bạn trai cũ cấp 3 còn đưa ra đề nghị sẽ lo cho tôi toàn bộ và định cư bên Mỹ nhưng tôi từ chối tất cả. Chia tay xong tôi cũng chẳng đau buồn, hối tiếc băn khoăn gì, vì mỗi người một con đường riêng, tôi có quyền lựa chọn của mình, không thích phụ thuộc ai. Trong khi đó, tôi là đứa con duy nhất của ba má, đi xa nếu ba má ở Việt Nam có chuyện gì thì bản thân sẽ hối tiếc cả đời.
Tôi không nói mình xinh nhưng thực sự dễ nhìn, cân đối và cao ráo. Tôi cao hơn sếp dù chị ấy cũng thuộc dạng cao. Hồi đại học tôi nhận được nhiều lời tỏ tình từ những người tài giỏi hoặc doanh nhân, đẹp trai tử tế. Tôi chẳng có cảm xúc yêu đương với ai. Tôi sống rất tự lập, từ nhỏ ba má chưa từng phải nhắc nhở việc gì. So với mọi người, điều kiện tôi có, nhưng tôi luôn nỗ lực.
Về phương diện tình cảm, tôi cực kỳ nghiêm túc và không dễ yêu. Có thể tôi còn nhỏ và ít kinh nghiệm sống, bồng bột, non trẻ nhưng tôi phân biệt được đâu là sự ngưỡng mộ và tình yêu. Viết bài trước tôi đã không viết rõ giác quan thứ 6 của bản thân cảm nhận về chị ấy dù mọi thứ rất mơ hồ. Tôi từng chủ động nắm tay chị đợt đi công tác, chị để yên. Tôi từng chủ động ôm chị khi ở cùng phòng khách sạn, chị cũng không phản ứng, dù với tính cách của chị sẽ không dễ để ai chạm vào người. Tôi có thể nhờ người tìm hiểu chị bao nhiêu tuổi hay công ty đang làm như nào, thuộc quỹ nào đầu tư nhưng bản thân hiểu và sẽ không làm điều chị không thích. Tôi muốn nếu có cơ hội, chính chị sẽ nói với tôi về bản thân. Tôi có cảm xúc với chị từ trước khi đi công tác nhưng sau chuyến đi hồi tháng 11 tới giờ đủ để nhận ra đâu là tình yêu, đâu là sự ngưỡng mộ.
Tôi chưa từng có cảm xúc hoặc nhìn ai như nhìn chị. Gần 20 năm cuộc đời, tôi sống rất ích kỷ, chỉ biết yêu bản thân, chỉ vì mình mà làm mọi thứ. Giờ vì chị, tôi không như thế nữa. Có một anh bình luận rằng sợ sếp sẽ đọc được bài này. Tôi nghĩ khả năng đó không cao vì chị rất bận, chỉ luôn có công việc. Đi công tác cùng chị 10 ngày, hiếm khi tôi thấy chị đọc báo; nếu có chỉ đọc các trang về kinh tế, tài chính bằng tiếng Anh. Lúc không làm gì, chị chỉ đọc sách thôi chứ không lướt web.
Tôi sẽ im lặng theo lời khuyên của mọi người, cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Hiện tại, tôi chưa là gì cả, chưa là ai, chưa có thành tựu, chưa trưởng thành. Tôi sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân để trở lên ưu tú hơn mỗi ngày. Tôi sẽ không từ bỏ việc yêu chị, vẫn sẽ quan tâm chị một cách thầm lặng nhất có thể, làm mọi thứ vì chị và bảo vệ chị. Năm 2021, tôi sẽ tốt nghiệp (sớm một năm), nếu chị có người khác hoặc lấy người khác, tôi sẽ rất đau lòng nhưng chấp nhận vì lỗi do tôi sinh ra trên đời quá muộn. Còn nếu qua thời gian đó chị chưa lấy ai, tôi sẽ theo đuổi chị bằng sự tử tế. Có thể được đồng ý hoặc không, nhưng ít ra tôi sẽ không bao giờ hối tiếc.
Một lần nữa, xin cảm ơn mọi người. Tôi đã thông suốt và càng có động lực hơn cho tương lai. Dù kết quả mọi việc có ra sao, được yêu chị đã là điều hạnh phúc rồi, còn được đáp lại hay không lại không thuộc thẩm quyền của tôi.
Hồng
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.