Sau khi tốt nghiệp đại học năm 2013 tôi không đi xin việc ngay. Một năm tôi làm các công việc như tình nguyện viên, không lương và không phát triển được, làm theo sở thích. Hai năm tiếp theo tôi làm các công việc chính thức đầu tiên nhưng cũng chưa thấy phù hợp, làm về quảng cáo và sale. Sau đó tôi lại mất hai năm theo chồng về quê rồi sinh con, làm người phụ nữ của gia đình. Quay đi quay lại thấy năm năm trôi qua một cách đáng tiếc, trong khi thời gian đó đáng lẽ nên tập trung nhiều nhất cho sự nghiệp.
Năm 2017 biến cố xảy ra, trước đó tôi quen với việc ở nhà, có làm ra tiền nhưng không phải lo lắng gì vì đã có chồng lo. Kinh nghiệm làm việc của tôi ít, ở quê không có nhiều cơ hội tìm việc làm, đây là lần đầu tiên trong đời tôi mang gánh nặng phải lo kinh tế, nuôi con một mình và còn gánh thêm khoản nợ ngân hàng mà thời điểm đó tính chắc phải làm năm năm mới hy vọng trả hết. Trằn trọc suy nghĩ nhiều tôi mới vào lại thành phố xin làm văn phòng với mức lương khởi điểm 6,5 triệu đồng mỗi tháng vào năm 2018.
Lương như vậy không thể đủ chi phí cho hai mẹ con ở thành phố nên tôi phải làm thêm và buôn bán dịp cuối tuần. Tôi hy vọng kiếm tiền để cuộc sống tốt hơn. Làm tốt nên tôi được tăng lương đều, công việc này giúp tôi có thêm kỹ năng, kinh nghiệm. Có điều khả năng phát triển ở cấp cao hơn không có nên tôi quyết định nghỉ và tìm việc mới. Đầu năm 2021 tôi làm một công việc cũng gọi là như ý, lương khá so với mặt bằng, gần chỗ ở và hợp với khả năng. Tôi làm bên lĩnh vực sản xuất ngành kỹ thuật, điện tử. Tôi chưa có nhiều kinh nghiệm trong ngành mới này nhưng làm khá tốt, cảm thấy sự hài lòng của cấp trên.
Tôi đang trau dồi thêm kiến thức về quản lý sản xuất, đồng thời có ý định học thêm văn bằng hai tiếng Anh hoặc ngôn ngữ khác; để đến khi 33-34 tuổi vừa có năng lực vừa giỏi ngoại ngữ, có thể ứng tuyển vào các vị trí quản lý ở công ty khác (hoặc nếu công ty hiện tại có thể phát triển được), độ tuổi đó nhảy việc vẫn an toàn và được đón nhận. Tôi sợ nếu không phấn đấu thì sau 35 tuổi có thể bị đào thải khỏi thị trường làm việc hoặc an phận với mức lương như hiện tại. Theo như tìm hiểu, các ngành sản xuất đi kèm năng lực ở cấp quản lý cần thêm ít nhất ngoại ngữ tiếng Anh hoặc Nhật, Hàn, Trung tùy theo công ty. Tôi không giỏi nhưng biết tiếng Anh và sử dụng hàng ngày qua email ở công việc trước đó, còn để giao tiếp lưu loát thì không tự tin.
Tôi không biết mình đã định hướng đúng chưa vì các anh chị trong nhà mỗi người một ngành khác nhau, không ai cho được lời khuyên sát thực tế nhất, cũng không quen người trong ngành sản xuất. Áp lực phải thành công đối với tôi là rất lớn vì thương con mồ côi, thiếu thốn tình cảm, ít nhất có nhiều tiền tôi có thể lo được cho con đầy đủ vật chất. Rất mong nhận được chia sẻ của độc giả có kinh nghiệm trong ngành.
Phượng
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc