Tôi 31 tuổi, chồng 37 tuổi, kết hôn sáu năm và có con trai năm tuổi. Chúng tôi yêu nhau gần năm năm mới tiến đến hôn nhân. Tôi xin kể chi tiết câu chuyện của gia đình mình để mong nhận được ý kiến khách quan của các anh chị.
Chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học tập và ở lại lập nghiệp. Gia đình hai bên đều nghèo nên vợ chồng xác định phải tự lập. Khi lấy nhau, chồng làm cho một tập đoàn nước ngoài, thu nhập ổn; tôi làm cho một công ty nhỏ, thu nhập trung bình. Chúng tôi thống nhất tiền ai người ấy tiêu ngoài đóng góp khoản tiền chung sinh hoạt phí và thuê nhà. Anh là người ham học và khao khát làm giàu nên hầu hết thu nhập của anh dùng cho việc học các lớp làm giàu, phát triển bản thân và đầu tư ngoại hối, thế nhưng đều thua lỗ. Tôi tiết kiệm tiền để sinh con, sau khi sinh xong xin được vào cơ quan nhà nước, thu nhập tạm ổn.
Năm 2018 chồng quyết định nghỉ việc ở tập đoàn để ra làm riêng. Thế nhưng không có vốn nên lại đi làm thuê cho một công ty trên Thái Nguyên. Thời điểm đó con mới hơn một tuổi nhưng tôi vẫn ủng hộ anh đi, mình tôi vừa đi làm vừa nuôi con. Làm được ba tháng thì anh nghỉ và quyết định ở nhà một thời gian với lý do đi làm chục năm rồi muốn nghỉ ngơi. Mình tôi không gồng gánh được chi phí sinh hoạt, nuôi con, tiền nhà trọ... nên muốn anh đi làm lại. Sau ba tháng anh đi làm cho một anh bạn với mức lương 10 triệu đồng. Tôi luôn mong muốn ổn định cuộc sống, mua nhà, lo cho con ăn học nên chi tiêu tiết kiệm, hợp lý.
>> Vợ tôi muốn làm giàu từ vài chỉ vàng
Cuối 2019 chồng lại nghỉ việc với lý do không hợp công ty của anh bạn, sau đó lại ở nhà đọc sách nghiên cứu với ước mơ khởi nghiệp. Đầu 2020 tôi quyết định mua một căn nhà nhỏ bằng ít vốn tích lũy được, vay mượn bạn bè người thân và chồng nhờ bố chồng vay ngân hàng một ít. Tôi nói với chồng rằng nếu quyết định mua nhà thì sau đấy anh phải đi làm để trả nợ. Anh đồng ý mua nhà. Tôi mua nhà vì muốn đỡ tiền thuê hàng tháng, tiền đấy chuyển sang trả lãi ngân hàng và vì muốn áp lực để chồng đi làm trở lại. Sau khi mua nhà, dịch Covid đến, anh lấy lý do dịch không xin được việc ở nhà tiếp tục đọc sách nghiên cứu, mặc kệ tôi với áp lực trả nợ. Chủ yếu là tôi đứng ra vay của bạn bè và người thân bên ngoại nên rất áp lực, nhớ lại thời gian đó cả năm tôi không dám mua quần áo mới cho mình.
Sau mấy tháng, bố chồng bị tai biến, chồng về quê chăm bố một thời gian dài. Sau khi ông ổn định, chồng lên Hà Nội nhưng vẫn tiếp tục ở nhà, mặc cho các khoản nợ mua nhà, tiền chữa bệnh cho bố vì ông bà nghèo không có tiền tiết kiệm. Chồng luôn nói đang nghiên cứu, tích lũy kiến thức chờ cơ hội làm giàu. Thời gian đó thật sự áp lực với tôi, nhưng bằng cách tính toán chi tiêu hợp lý cộng với những khoản được thưởng vì làm tốt công việc, tôi dần trả hết nợ bạn bè và ngân hàng, còn nợ lại người thân.
Tháng tư năm 2021 chồng đi làm lại sau khi được người quen giới thiệu cho một công việc. Tôi thoải mái, vui vẻ hơn vì hàng tháng đỡ áp lực khi có sự đóng góp của anh. Thấy chồng đã đi làm, tôi quyết định nghỉ cơ quan nhà nước ra làm công ty tư nhân với mức lương tốt hơn, đi học cao học để có thể phát triển sự nghiệp. Tôi luôn phấn đấu tự sức mình vươn lên, lo cho bản thân và gia đình có cuộc sống tốt hơn. Sau khi tôi nghỉ việc, dịch Covid bùng phát nên có chút ảnh hưởng đến cuộc sống. Chồng lại quyết định nghỉ việc sau năm tháng đi làm vì không muốn đi làm thuê. Tôi năn nỉ chồng cố gắng tiếp tục làm vì công việc mới của tôi chưa ổn, anh nói ra làm riêng mới có thể lo được cho vợ con. Sau đó không có vốn cũng như không tìm được ai góp vốn làm chung nên kế hoạch của anh không thực hiện được, lại ở nhà từ đó đến nay.
Tôi phân tích mọi điều, tổng kết lại cho anh cả quá trình từ lúc nghỉ việc tập đoàn đến nay, giờ anh 37 tuổi rồi, bảo hiểm không có, tiền tiết kiệm không. Tôi mong muốn chồng tìm một công việc ổn định vì anh là người có trình độ. Anh nhất quyết không nghe, bảo tôi không hiểu được khát khao và ý chí của anh, anh phải làm chủ và phải khởi nghiệp.
Bị tôi thúc giục nhiều quá anh đi chạy xe công nghệ. Hôm nay chúng tôi lại tranh luận về công việc của anh, anh trách tôi không tin tưởng chồng, luôn phản đối khi anh có kế hoạch làm giàu, rồi nói tôi đi nói xấu chồng với hàng xóm. Tôi thật sự tổn thương, thấy rằng bao năm qua mình cố gắng, hy sinh, nhẫn nhịn là vô ích. Tôi không dám nói với ai về quãng thời gian sau khi mua nhà chồng không đi làm, kể cả phía nhà anh cũng không biết. Hàng xóm có hỏi sao anh ở nhà, tôi nói chồng làm việc ở nhà vẫn có tiền.
Mới đây tôi quá áp lực khi chồng lại nghỉ việc nên tâm sự với một chị hàng xóm thân thiết. Còn kế hoạch khởi nghiệp của anh tôi thấy không khả thi vì đó là lĩnh vực mới, anh chưa từng có kinh nghiệm, cộng với hiện tại anh không có đồng vốn nào. Tôi khuyên anh nên đi làm tích lũy vốn và kinh nghiệm đã rồi hãy khởi nghiệp.
Giờ tôi thật sự mệt mỏi và thất vọng, muốn xin ý kiến khách quan của mọi người, phải làm gì với chồng? Đặc biệt những anh có ý chí làm giàu có thể cho tôi lời khuyên nên làm như thế nào trong trường hợp này? Tôi chỉ mong muốn một gia đình hạnh phúc, vợ chồng đồng lòng yêu thương, cùng nhau nuôi dạy con cái. Rất mong nhận được lời khuyên của mọi người.
Hoài
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc