Tôi 28 tuổi, quen anh 3 năm trước khi cưới. Chồng hơn tôi một tuổi, hiện tại chúng tôi có một bé 3 tuổi. Hồi yêu nhau luôn bị bố mẹ phản đối nhưng tôi vẫn mù quáng yêu, để rồi giờ lấy anh tôi mới thấy mình quá sai. Anh gia trưởng, lười biếng, vũ phu, ác khẩu và còn rất nhiều thói xấu khác. Kể từ khi lấy nhau cho đến giờ, kể cả khi đang mang bầu, tôi bị tát không biết bao nhiêu cái, còn bị đạp những cú trời giáng. Có đợt sinh xong tôi đã bị trầm cảm, không kiểm soát được cảm xúc của bản thân. Công việc của tôi là đi dạy học, có đợt chỉ vì lý do nhỏ nhặt của học trò mà tôi cũng đứng khóc trước lớp.
Bất cứ thứ gì nếu không được anh cho phép mà tôi vẫn làm sẽ bị anh phá hết. Đơn giản chỉ là tờ lịch treo tường tôi mua, anh không ưng cũng đem bẻ gãy rồi đi vứt. Những lần nổi điên lên của anh đều hết sức vô lý. Anh bắt tôi nghỉ làm vì sợ công việc của tôi ổn định hơn anh. Tôi chỉ đi dạy học còn anh làm tự do. Lúc mới cưới anh bắt tôi nghỉ làm ở nhà nội trợ, tôi nghe theo để rồi một tuần sau đó anh kêu tôi ăn bám, chửi bới tôi thậm tệ. Sau đó tôi lại phải đi kiếm việc làm khác. Anh luôn chửi bới tôi vô cớ, bố mẹ tôi giúp đỡ anh trong công việc, anh không biết ơn còn quay lại phỉ báng nhưng chỉ nói với tôi, anh cấm tôi về thăm bố mẹ. Nếu cuộc sống không suôn sẻ anh luôn kêu than, rên rỉ, không chịu khó vươn lên mà than vãn suốt ngày, công việc thì không chịu khó làm nên càng ngày càng sa sút. Hầu như mọi chi phí sinh hoạt tôi đều phải lo. Vậy mà điện thoại, laptop, quần áo đi làm của tôi đều bị anh xé mỗi khi anh nổi điên, tôi lao vào giành là anh đập tôi luôn. Cũng vì con nên tôi nhẫn nhịn sống tới giờ.
Năm ngoái chúng tôi vay mượn mua được ngôi nhà nhỏ ở Sài Gòn, tôi đứng tên vay và đi làm trả nợ. Anh nói sẽ lo chi phí sinh hoạt nhưng chỉ được tháng đầu, từ đó đến nay mình tôi giật gấu vá vai, lấy chỗ này bù chỗ kia hết. Tết năm nay về quê, tiền thưởng Tết của tôi mà anh cũng cho hết vào bài bạc, tôi mà nói đến là anh tru lên, như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Tôi cũng im. Mới vào Nam đi làm lại được một tuần thì anh về quê, lấy cớ chăm sóc ba bệnh. Tôi biết anh chăm ba một mà rảnh thân để đi chơi là chính, để mẹ con tôi tự lo suốt cả tháng nay, về đó còn vay nợ đi lô đề. Bây giờ anh lại điện vào chửi tôi, ép tôi bán nhà để về quê ở.
Anh kêu mấy hôm nữa vào Sài Gòn sẽ bán nhà, ly dị tôi, dẫn con về quê nuôi, tôi muốn đi đâu thì đi. Tôi thì không sao nhưng chỉ lo cho con, từ trước đến giờ chưa bao giờ anh chăm sóc con, tất cả là một tay tôi lo. Giờ mà để con về đó cùng anh thì tôi không an tâm. Tôi nên làm gì, chỉ muốn thoát khỏi người chồng vu phu, tàn ác này. Tôi ra đi trắng tay, sẵn sàng ly dị nhưng còn con? Tôi phải làm gì bây giờ?
An
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.