Tôi là phụ nữ độc thân ngoài 30, từng học tập và làm việc gần 8 năm ở Hà Lan, giờ làm việc ở một công ty nước ngoài tại TP HCM với mức thu nhập khá tốt. Tôi đã mua nhà riêng hoàn toàn bằng tiền của mình mà không nhờ đến sự trợ giúp của bố mẹ hay bạn bè. Cũng như những người bạn còn độc thân, tôi bị bố mẹ và họ hàng hối thúc chuyện lấy chồng. Sau khi suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều, tôi không thấy có lý do nào đủ thuyết phục để phải có chồng. Sau đây là những lý do mọi người thường liệt kê vì sao phải kết hôn:
Lý do kinh tế: Ngày xưa, các khía cạnh xã hội của người phụ nữ bị hạn chế nên người chồng đồng nghĩa với chỗ dựa tài chính, nhưng ở xã hội hiện đại phần lớn phụ nữ hoàn toàn độc lập về tài chính nên lý do này bị loại ngay từ đầu. Có chồng để có con? Tại sao phải cố có con cho bằng được? Cuộc sống hiện đại bận rộn và hối hả hơn xưa rất nhiều.
Con cái lớn đi làm một ngày 9-10 tiếng cũng phải để người già ở nhà một mình cả ngày. Rồi chuyện con cái lớn vẫn còn muốn ở chung với cha mẹ già sẽ ngày càng ít, vì lập nghiệp ở phương xa hoặc đơn giản là không ở chung để tránh va chạm giữa các thế hệ. Hay trong trường hợp xấu nhất, con cái chết trước cha mẹ không phải là chưa bao giờ xảy ra. Ở các nước phương Tây, người già rất khỏe mạnh, trên 90 tuổi vẫn đi ăn nhà hàng, mua sắm và tập thể dục một mình được. Người phương Tây năng vận động, không có thói quen ngồi một chỗ bắt người khác hầu hạ. Họ không để di chúc lại cho con cái mà dùng tiền hưu trí để chăm sóc sức khỏe bản thân. Tôi thấy người già ở Việt Nam rất tiết kiệm vì muốn để dành cho con cháu, rồi đến khi sức khỏe kiệt quệ mới mặc định con cái phải chăm, trong khi ai cũng nằm lòng câu "phòng bệnh hơn chữa bệnh". Theo tôi lý do lấy chồng để có con không thuyết phục, sức khỏe của mình thì mình chủ động chứ con cái lớn cũng bận rộn mưu sinh làm sao chăm cha mẹ từng ly từng tí được.
Có chồng để có người chia sẻ buồn vui trong cuộc sống: Đây có thể là lý do hợp lý nhất nhưng chỉ đúng với chồng Tây. Nói ra nhiều người không vui nhưng ở Việt Nam có tập quán "ký hợp đồng trên bàn nhậu", sau giờ làm các quán nhậu đặc kín đàn ông, họ cho rằng việc đi nhậu là để kiếm tiền nuôi vợ con và củng cố sự nghiệp lâu dài. Chồng đi nhậu thì chuyện nhà cửa con cái đương nhiên đẩy sang cho vợ, vậy hóa ra những lo toan hàng ngày một mình người vợ phải gánh sao. Có người bảo đàn ông chỉ làm việc lớn, tôi không biết việc lớn là gì khi tôi đã có nhà riêng rồi, mà nhà thì lâu lâu mới xây một lần, còn chuyện cơm nước con cái ngày nào cũng phải lo. Tôi nhắc đến chồng Tây vì xã hội phương Tây không xem việc nhà và chăm sóc con cái là của riêng người vợ, cũng không xem trách nhiệm tài chính là của riêng người chồng, mà đó là việc của cả hai. Nhưng nếu tôi lấy chồng Tây thì e lại làm khó các cụ trong nhà.
Gần đây tôi hay nghe những người quen và cả không quen bóng gió chuyện lấy chồng. Giờ tôi sống rất tốt nên cảm thấy không có chồng cũng chẳng sao, nếu có tôi cần người đó có tư tưởng hiện đại. Xã hội đã thay đổi rất nhiều rồi, mối quan hệ vợ chồng không thể đóng khung mãi ở "hồi đó" được. Tình cảm vợ chồng liệu có thể duy trì được bao lâu khi chồng chỉ cần đưa tiền là xong trách nhiệm? Nếu mối quan hệ vợ chồng chỉ dựa trên tiền như vậy thì những phụ nữ đã độc lập về tài chính không có lý do gì phải có chồng cả.
Nhiên
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 0966 581 270. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.