From: luu_env_sci@yahoo.com.au
To: <webmaster@vnexpress.net>
Sent: Tuesday, December 04, 2001 10:30 AM
Subject: Ve y kien cua ong Do Trung Ta
Kính gửi tòa soạn,
Báo VnExpress là nguồn cung cấp thông tin về đất nước Việt Nam quan trọng nhất và hằng ngày của tôi. Nhờ quý báo, tôi đã rất nhiều lần vui mừng với tiến bộ của đất nước, ví dụ như việc dự định trao Quốc hội quyền bỏ phiếu bất tín nhiệm các cơ quan Chính phủ, lập tòa án hiến pháp... và cũng rất bức xúc với những vấn đề gây cản trở sự phát triển của đất nước. Hôm qua, đọc bài "Mở cửa viễn thông - trùm độc quyền bức xúc" tôi thực sự rất bức xúc và xin có mấy ý kiến không đồng tình với ông Đỗ Trung Tá như sau:
Ông Tá nói là: "... phải có lộ trình trong việc phá bỏ độc quyền của ngành bưu điện" và liên hệ điều đó với lộ trình mở cửa thị trường trong Hiệp định thương mại Việt - Mỹ. Tôi cho rằng, hai vấn đề này tuy có liên quan nhưng về bản chất là khác nhau, nên không thể lấy đó để ngụy biện cho bất cứ một lý do nào nhằm giữ thế độc quyền càng lâu càng tốt. Lộ trình mở cửa thị trường trong Hiệp định thương mại Việt - Mỹ là để các công ty Việt Nam có thời gian chuẩn bị, tăng tính cạnh tranh chứ không phải để Tổng công ty Bưu chính Viễn thông lấy cớ giữ thế độc quyền dài thêm ngày nào hay ngày đó. Ngành bưu điện Việt Nam cần tận dụng khoảng thời gian đó để nâng cao tính cạnh tranh của mình bằng cách ngay bây giờ phá bỏ thế độc quyền để tạo điều kiện cho các công ty trong nước cạnh tranh bình đẳng, nâng cao chất lượng dịch vụ... thì sau 4-5 năm nữa chúng ta mới có thể cạnh tranh được với công ty nước ngoài.
Nếu theo tỷ lệ của ông Tá là phải có lộ trình nghĩa là phải phá thế độc quyền dần từng bước, thì sau 3-4 năm nữa việc ngành bưu điện Việt Nam thất bại trước các công ty nước ngoài là điều chắc chắn. Theo tôi, Chính phủ và Tổng cục Bưu điện có 2 sự lựa chọn, hoặc là ngay bây giờ mạnh dạn phá thế độc quyền để sau 3-4 năm nữa chất lượng dịch vụ của ngành bưu điện Việt Nam tốt hơn rất nhiều so với hiện nay, hoặc là phá dần dần (theo ý kiến của ông Tá - mà điều này thì sẽ rất chậm vì quyền lợi to lớn của một thiểu số người) để sau 3-4 năm nữa chất lượng dịch vụ của ngành bưu điện Việt Nam chỉ hiện đại hơn một chút và như thế sẽ mất thị trường về tay các công ty nước ngoài.
Trong bài báo, ông Tá có nhắc khéo đến việc giảm bớt 2 vạn cán bộ ngành bưu điện nếu phải phá thế độc quyền ngay bây giờ. Theo tôi, có thể đây là quả bóng mà ông ta đẩy sang Chính phủ nhằm gây áp lực để giữ thế độc quyền dài thêm ngày nào hay ngày đó cho Tổng công ty Bưu chính Viễn thông. Theo tôi, các nhà lập chính sách của Việt Nam không nên lơ làng về điều đó bởi mấy lẽ:
- Không phải toàn bộ 2 vạn cán bộ tinh giản theo quan điểm của ông Tá sẽ bị thất nghiệp, bởi vì, khi bỏ thế độc quyền của Tổng công ty Bưu chính Viễn thông, các công ty viễn thông khác sẽ phát triển và thu nạp một phần những người này.
- Nếu tính lợi ích và chi phí đầy đủ thì việc sa thải 2 vạn cán bộ này mang nhiều lợi cho Việt Nam hơn là có hại. Chính phủ có thể can thiệp để đền bù cho những người thiệt hại từ những nguồn lợi thu được. Việt Nam đang trong quá trình chuyển đổi nền kinh tế, còn rất nhiều "đất" trong kinh doanh cho những người tinh giản này.
Trên đây là ý kiến của tôi, hy vọng sẽ được các nhà lập chính sách của Việt Nam cân nhắc để đưa ra các quyết định lịch sử cho sự phát triển của đất nước chứ không vì áp lực của một bộ phận thiểu số nào.
Nguyen Quoc Viet
Melbourne University, Australia