Tôi là tác giả bài viết "Vợ chồng thất nghiệp, có nên vay 500 triệu đồng để xây nhà 3 tầng" rất cảm kích trước những chia sẻ của các đọc giả. Có những giải pháp rất hay và cũng có những góp ý thẳng, thật và trực diện. Tôi xin chia sẻ thêm để xin những chia sẻ của các bạn đọc.
Tôi 37 tuổi, vợ 36 tuổi, cuộc sống của chúng tôi phù hợp với câu nói của một anh là "khéo co thì vừa" giữa lòng thủ đô này. Vì nếu không khéo thì bạn có thể tiêu lớn hơn hoặc bằng cái bạn làm ra. Con gái 9 tuổi sắp vào cấp 2, bạn 5 tuổi sắp vào lớp 1. Việc người ngoại tỉnh cho con học tại Hà Nội cũng là một vấn đề phải nghĩ đến. Tôi có một vài góc nhìn. Một là giống như các bạn tư vấn, nếu vay nợ mà không trả kịp thì ngân hàng sẽ siết nợ mất cả nhà lẫn đất. Nhưng nếu tôi xây căn nhà 3-4 tầng rồi bán luôn để mua một căn khác thì đó có phải là phương án đầu tư sinh lời?
Hai là, dù chưa có kinh nghiệm vay ngân hàng bao giờ nhưng tôi hiểu tiền là dịch vụ của ngân hàng. Tôi có thể vay được hơn nhiều số tiền tôi nghĩ đến là 500 triệu. Có cầu ắt sẽ có cung.
Ba là, vẫn câu nói đợi hòm hòm thì xây hoặc đợi vật liệu nó giảm bớt đi thì xây. Nhưng tôi đã tham khảo các bạn kỹ sư xây dựng cùng thế hệ. Nó sẽ giảm nếu bạn quay lại được quá khứ đơn còn trong quá khứ tiếp diễn thì chỉ có lên và lên.
Bốn là, các bạn thì bảo tôi thích nhà to, sống tiết kiệm. Thực tế, tôi thích sự an toàn và hướng tới ổn định.
Năm là, có nhiều người bảo xây nhà ba tầng 900 triệu đồng là không đủ. Nhưng với tôi thì đủ. Tôi không xây để tham dự chương trình không gian sống mà tôi xây để phù hợp với nơi tôi và gia đình tôi ở.
Về công việc mới, chắc chắn rồi tôi phải đi làm rồi. Chỉ là trong giai đoạn này chúng tôi có thời gian thì dùng thời gian của mình vào việc xây nhà kết hợp đi tìm việc. Vì để xây lên một ngôi nhà. Chúng tôi không thể thuê hoàn toàn chông coi được.
Tôi nghĩ đây là bài viết sẽ rất nhiều gia đình đang trong suy nghĩ như vợ chồng tôi. Giữa việc quyết định mua nhà chung cư phải vay x tỷ ... gì đó rồi cày cuốc trả nợ hoặc vay 500 triệu để xây nhà. Rất mong nhận được góp ý của đọc giả.
Thế Quỳnh