Tôi 26 tuổi, sau khi ra trường vào làm việc cho một công ty bất động sản tại thành phố. Dưới tôi còn 2 đứa em đang đi học và ở cùng bà ngoại. Tôi lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc. Bố tôi thường xuyên say xỉn, về nhà mắng chửi mẹ con, đập phá đồ đạc. Ông làm phụ hồ, bữa có bữa không, tiền kiếm được đều dùng để mua rượu và mồi nhậu. Mẹ vất vả lo cho gia đình, người ốm yếu cũng chẳng dám đi bệnh viện. Khi tôi học cấp 3 thì mẹ mang bầu em út. Mẹ bảo rằng bị nhỡ nhưng trót có em rồi thì phải sinh ra, vì mẹ thương em. Bố tôi không hề đỡ đần gì cho mẹ, còn ngày ngày chửi mẹ chỉ biết ăn với đẻ. Ông hành hạ, đánh đập mẹ bầm tím cả mặt.
Khi mẹ tôi sinh em, vì cơ thể quá yếu nên suy nhược, không làm được gì. Điều này khiến bố tôi bất mãn, gần như ngày nào cũng mắng chửi, thỉnh thoảng đánh đập. Mẹ ngày càng yếu, ông cũng không lo. Đỡ hơn chút, mẹ lại cố gắng gượng làm việc. Khi em tôi được hơn một tuổi thì mẹ gục xuống, qua đời vì bệnh tật. Tôi đau đớn và căm hận cha mình. Chính ông là người gián tiếp gây nên cái chết của mẹ. Sau khi mẹ mất, mấy chị em tôi về ở cùng ngoại, còn bố lên thành phố làm ăn. Tôi ý thức được mình phải kiếm tiền để lo cho bản thân và các em vì ngoại đã già. Vì dính vào tội lỗi, bố tôi phải ngồi tù. Trong thời gian đó, tôi không một lần vào thăm ông, nhưng thỉnh thoảng vẫn gửi đồ vào. Qua người thân tôi biết ông đang trách tôi.
Còn khoảng một tháng nữa là ông được ra ngoài, ông nói rất hối hận và muốn gặp chị em tôi. Trong tôi lẫn lộn nhiều cảm xúc đan xen, nhưng cứ nghĩ tới mẹ, tôi lại hận và không muốn gặp ông. Thấy sợ hãi, ghê tởm đàn ông, cảm giác họ không đáng tin cậy. Tôi không còn tin vào tình yêu lứa đôi hay một gia đình hạnh phúc nữa. Tôi mệt mỏi và cũng phân vân lắm, liệu có nên về gặp bố và tha thứ cho ông không? Mong chuyên gia và độc giả cho tôi xin lời khuyên.
Nhài
Chuyên gia tâm lý Vũ Thu Hằng gợi ý:
Chào Nhài,
Thật không may khi bạn sinh trưởng trong một gia đình không hạnh phúc. Không chỉ mẹ, mà chị em bạn cũng là nạn nhân của bạo hành gia đình.
Không biết vì nguyên nhân gì khiến bố bạn trở nên thiếu trách nhiệm như thế, hay vốn dĩ ngay từ đầu tính cách của ông đã như vậy? Điều này có lẽ bạn không biết rõ. Theo lời kể, bố bạn thường xuyên say xỉn, tức là uống rượu liên tục. Sau này, khi mẹ bạn mất, ông đi làm, phạm tội và phải đi tù. Không rõ bố bạn phải đi tù vì lỗi gì, nên tôi cũng khó đoán được trạng thái tâm lý của ông ấy. Một trường hợp có thể xảy ra mà bạn nên lưu ý là: phải chăng bố bạn có vấn đề về tâm lý? Có thể bị từ trước khi bạn biết nhận thức mọi chuyện; thần kinh bị ảnh hưởng do uống rượu quá nhiều;... Liệu rằng việc phạm tội có phải do không kiểm soát được hành vi; hoặc đang say rượu?
Mẹ bạn phải sống một đời khổ cực. Có lẽ bà là người phụ nữ hiền lành, cam chịu nên mới ở được với bố bạn. Khi chuyện xảy ra, không thể đổ lỗi hoàn toàn cho một phía. Nếu khi ấy, mẹ bạn mạnh mẽ hơn một chút, dám vùng lên phản kháng, chẳng hạn ly dị để giải thoát thì có lẽ nỗi đau đã không kéo dài. Mẹ bạn đã mất, tôi xin được chia buồn cùng bạn. Nhưng tôi phân tích như vậy để bạn hiểu rằng, khi một sự việc xảy ra, hãy nhìn nhận từ nhiều góc độ. Hiện tại, bạn trưởng thành, va vấp xã hội, có lẽ bạn đã đủ bình tâm để suy xét mọi chuyện.
Bạn hận bố tức là vẫn còn cảm xúc với ông. Chỉ khi không còn bất kỳ cảm xúc nào thì mới thực sự đáng sợ. Hành động gửi đồ vào cho bố khi ông ngồi tù chứng tỏ trong bạn vẫn có một phần quan tâm đến ông. Ngoài ra, việc bố bạn trách bạn không vào thăm, muốn gặp chị em bạn, nói hối hận cho thấy ông đã tỉnh táo hơn trước, nhớ các con và nhận ra phần nào lỗi lầm của mình. Tốt nhất bạn nên về gặp bố một lần. Vừa để xem hiện tại ông ra sao, cũng để trong lòng bạn đỡ mong ngóng. Nói bạn mong ngóng là bởi chính việc bạn phân vân nên gặp hay không đã thể hiện điều đó. Nếu hoàn toàn vô cảm, bạn đã có quyết định ngay từ đầu. Bạn là cô gái mạnh mẽ, có thể lo cho bản thân và các em sống và ăn học, vậy thì chỉ có tình cảm mới khiến bạn phải bận tâm.
Một điều nữa mà bạn cần lưu ý, chính bởi ám ảnh trong quá khứ nên tâm lý của bạn đang có vấn đề. Việc sợ hãi đàn ông và không tin vào hạnh phúc gia đình là biểu hiện của điều đó. Bạn nên đi gặp bác sĩ tâm lý để được hướng dẫn điều trị càng sớm càng tốt.
Chúc bạn mạnh mẽ.
Muốn được chuyên gia tâm lý tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.