Chuyện gian lận tiền gửi xe vốn đã không còn xa lạ gì đối với người dân, ai cũng biết nhưng chỉ có điều không nói ra mà thôi. Tôi và bạn bè của tôi nhiều lần chứng kiến cảnh các nhân viên giữ xe ở một sân bay lớn luôn muốn gian lận tiền gửi xe của khách hàng. Họ chèo quéo, nói khống… để lấy thêm một vài đồng từ khách, tuy chẳng đáng là bao nhưng thái độ của họ khiến người khác bực mình và phẫn nộ.
Số tiền một vài ngàn đồng tuy nhỏ nhưng nếu cả trăm người góp lại thì thực tế không nhỏ chút nào, có khách hàng bị nhân viên lấy khống lên cả 3.000 đến 4.000 đồng, thậm chí 10.000 đồng... nhưng đành “ngậm bồ hòn làm ngọt” cho qua. Bởi thời gian đứng đôi co một vài đồng cũng chẳng hay ho gì.
Không chỉ lấy thêm tiền gửi xe của khách mà thái độ của họ còn rất hống hách. Hồi đầu bị họ lấy tiền, tôi cũng vui vẻ bỏ qua vì nghĩ một vài nghìn đồng chẳng đáng để mình đứng lại cãi nhau, nhưng nhiều lần như vậy khiến tôi rất bất bình. Chính vì không hài lòng với hành động của những nhân viên này nên lần nào tôi cũng vạch ra sự gian lận đó và đòi cho bằng được dù chỉ một nghìn đồng.
Tháng trước, tôi ra sân bay đón người nhà, gửi xe khoảng hơn một tiếng đồng hồ. Khi ra về, tôi đưa cho anh giữ xe 10.000 đồng nhưng anh này chỉ trả lại tôi 5.000 và nhanh miệng nạt nộ tôi phải đi nhanh để xe sau lên trả tiền. Theo quy định, xe số gửi 3.000 đồng và xe ga thì 4.000 đồng, tuy nhiên anh này lại tính của tôi đến 5.000 một chiếc.
Tôi hỏi vì sao lại chỉ trả lại tôi có 5.000 đồng thì anh ta đưa cho tôi thêm 1.000 nữa, đồng thời đẩy xe tôi ra thật nhanh với thái độ xấc xược. Tôi vẫn không hài lòng và hỏi: “Sao lại chỉ trả lại tôi 6.000 đồng?”, thì tay nhân viên hét lên: “Xe ga 4.000 đồng”. Tôi cự lại: “Nhưng đây là xe số chứ không phải xe ga”, thế là anh ta đưa thêm 1.000 không khác gì ném vào mặt tôi.
Cầm đủ 7.000 đồng trong tay mà tôi không khỏi tức giận. Vài ba nghìn chẳng đáng là bao nhưng cách gian lận trắng trợn cùng với thái độ coi thường người khác như vậy khiến tôi không thể nào nuốt nổi cơn giận. Tuy nhiên, tôi cho rằng nên “dĩ hòa vi quý” để bản thân không cảm thấy nặng lòng về hành động của người khác.
Lần gần đây nhất là tuần trước, tôi đi công tác ở tỉnh vài ngày. Tôi chạy xe máy lên thẳng sân bay và gửi xe qua đêm ở đó. Tôi đi từ sáng 21/10 và đến tối 23/10 đã về đến nơi, coi như cứ tính 3 ngày tròn (thực chất có 2,5 ngày).
Bảng giá ghi gửi xe qua đêm 7.000 đồng/1 ngày, xe số 9.000 đồng/1 ngày, tôi tính nhẩm mình phải trả 21.000 đồng cho 3 ngày. Tôi đưa chị giữ xe (khoảng 40 tuổi) 50.000 đồng, nhưng chị này cũng chỉ trả lại tôi 14.000 đồng, trong khi đáng lẽ chị ta phải trả lại tôi 29.000 đồng. Đồng thời, chị ta lớn tiếng hối thúc, giục tôi phải đi thật nhanh nhường chỗ cho xe đằng sau.
Tôi biết tỏng thái độ và cách tính gian lận của nữ nhân viên này, chị ta tính của tôi 3 ngày thành 4 ngày, ăn gian xe số (7.000 đồng/ngày) thành xe tay ga (9.000 đồng/ngày). Bởi vậy nên mới lấy của tôi 36.000 (4 ngày nhân với 9.000 đồng) và trả lại tôi 14.000 đồng. Tôi lên tiếng thắc mắc thì nhân viên này càng nạt nộ lớn hơn.
Tôi hỏi vì sao lại chỉ trả lại có ngần này tiền thì chị này nói 36.000 đồng là đúng rồi. Tôi nói: “Xe tôi là xe số và chỉ gửi xe có 3 ngày thì phải 21.000 đồng, chị phải trả lại tôi 29.000 đồng”. Chị ta cau có đưa tôi thêm 11.000 đồng (tức là 25.000 đồng), tôi tính ra vẫn còn thiếu 4.000 đồng.
Tôi đã định thôi thì nuốt giận cho chị ta 4.000 đồng đấy, tuy nhiên người phụ nữ này lại lầm bầm chửi rủa những lời lẽ rất khó nghe. Bực mình, tôi đòi lại thêm 4.000 đồng chị ta còn thiếu, đến nước này chị ta mới chịu im lặng trả lại đầy đủ số tiền ấy với thái độ hằn học không khác gì muốn “ăn tươi nuốt sống” người khác.
Tôi kể lại chuyện này cho bạn bè nghe, tất cả họ đều nói với tôi thường xuyên gặp phải trường hợp này nhưng đành phải lẳng lặng cho qua vì không muốn đôi co làm gì cho mệt. Tôi không biết có bao nhiêu nhân viên giữ xe có tính như thế này, tôi hy vọng đây chỉ là số ít, tuy nhiên mỗi lần gặp phải những tình huống này tôi lại thấy hụt hẫng.
Tôi kể ra chuyện này chỉ mong các bạn hãy rút kinh nghiệm cho bản thân mình, đôi khi mọi người nên làm rõ sự việc, dù nhỏ nhất để không bị ăn gian trắng trợn như vậy. Hy vọng con em sau này sẽ được đào tạo tốt hơn về đạo đức, đồng thời tôi cũng mong có càng nhiều người có cái tính “keo kiệt” giống tôi để đào thải tính gian lận vụn vặt đó của một số người càng sớm càng tốt.
>> Xem thêm: Sập bẫy chiêu gian lận ở cây xăng