Với phương án cao thì lương tối thiểu trong các năm 2003, 2004, 2005 là 460.000 đồng/tháng, 495.000 đồng/tháng và 530.000 đồng/tháng. Nếu theo phương án trung bình thì tiền lương tối thiểu ứng với các năm nêu trên sẽ là 280.000 đồng/tháng 300.000 đồng/tháng và 320.000 đồng/tháng.
Nếu chọn phương án thấp, Bộ LĐTB&XH sẽ đảm bảo tính khả thi, thị trường có thể chấp nhận được và không dẫn đến việc tăng đột biến tổng quỹ lương trong ngân sách Nhà nước và chi phí đầu vào của doanh nghiệp. Nhưng nếu thực hiện đề án này thì đến năm 2005 lương tối thiểu chung mới chỉ đáp ứng được 75% nhu cầu tối thiểu của người lao động.
Cùng với việc xây dựng đề án lương tối thiểu, Bộ LĐTB&XH cũng xây dựng đề án về quan hệ tiền lương chung, quan hệ tiền lương giữa các khu vực nhằm đảm bảo quan hệ tiền lương trong thiết kế hệ thống thang, bảng lương của các khu vực phù hợp với quan hệ tiền lương trong thực tế trả lương. Theo đó, lương thấp nhất trong khu vực bầu cử sẽ là 1.120.000 đồng/tháng và cao nhất là 2.730.000 đồng/tháng. Trong khu vực hành chính nhà nước, sự nghiệp mức lương thấp nhất sẽ là 280.00 đồng/tháng và cao nhất là 2.730.000 đồng/tháng. Đối với lực lượng vũ trang, mức lương thấp nhất sẽ là 526.000 đồng/tháng và cao nhất là 2.730.000 đồng/tháng.
Tuy nhiên, theo Bộ LĐTB&XH phương án đề xuất này so với năm 1993 tuy có cải thiện song vẫn chưa bằng mức thu nhập thực tế hiện nay.
Ông Nguyễn Duy Thăng, Phó Vụ trưởng Vụ Tiền lương thuộc Ban Tổ chức, Cán bộ Chính phủ cho biết, khi đề cập tính khả thi của các phương án tối thiểu, điều đầu tiên phải tính đến là nguồn tài chính cấp tăng chi cho lương. Hiện nay, nếu cứ tăng 10.000 đồng lương tối thiểu cho một người thì ngân sách Nhà nước sẽ phải tăng chi thêm từ 1.500 tỷ đến 1.600 tỷ đồng. Như vậy, nếu tăng lương tối thiểu từ 210.000 đồng/tháng lên 260.000 đồng/tháng thì nguồn trả cho lương cũng phải chi thêm 7.500-8.000 tỷ đồng. Đó là một con số không hề nhỏ trong tình hình thu ngân sách hiện còn hạn hẹp. Vì vậy, việc điều chỉnh lương tối thiểu ở mức nào là điều sẽ phải cân nhắc rất kỹ, vừa đảm bảo tính công bằng trong thu nhập của các đối tượng, vừa đảm bảo khả năng chi trả của ngân sách.
(Theo Tuổi Trẻ - Lao Động)