Từ: T.H.
Đã gửi: 07 Tháng Tư 2011 10:46 SA
Tôi là phụ nữ 35 tuổi, con trai tôi đã 10 tuổi. Chồng tôi là người có học thức, nói hay viết giỏi nhưng đánh vợ và chửi vợ cũng hay không kém những tay côn đồ anh chị hoặc những bà bán thúng bán mẹt ngoài chợ. Nếu bố mẹ vợ mà can thiệp vào thì lại cũng sẽ nhận những từ ngữ vô lễ khiến ông bà có thể suy tim vì cả đời chẳng nghe thấy bao giờ.
Tôi không dám sinh thêm con mặc dù rất yêu trẻ con, muốn có nhiều con nhưng cứ nghĩ đến cảnh con trai tôi nước mắt lưng tròng, sợ sệt nhìn bố đánh chửi mẹ là tôi lại nản lòng. Mục đích sống của tôi giờ chỉ là chăm sóc cho con trai, cố gắng hạn chế tối đa các khả năng mà con trai tôi có thể chứng kiến cảnh bố đánh chửi mẹ.
Con trai tôi bản tính hiền lành, hay sợ sệt nên nhìn cảnh bố đập phá đồ đạc và đánh mẹ cháu sợ lắm, lúc còn bé thì cháu khóc lóc, lớn lên quen dần thì cháu lạnh lùng chui vào chăn bịt kín tai cho khỏi phải nghe, phải thấy. Nhưng tôi thiết nghĩ, dù sao thì những cảnh tượng đau lòng đó vẫn ảnh hưởng đến tâm hồn non nớt của trẻ thơ. Có thể sau này cháu sẽ rất ghét đàn ông vũ phu, ghét bố, nhưng cũng rất có thể cháu lại sẽ hành động giống bố.
Chồng tôi là người chăm sóc gia đình, cũng biết vun vén cho tổ ấm của mình nhưng tôi nhận thấy những người vũ phu như chồng tôi hay chồng Lê cần vợ và gia đình như một thứ tài sản thuộc sở hữu của họ mà thôi. Họ có tính ghen tuông ghê gớm mặc dù họ tuyệt đối không phải là những người đàn ông chung thủy.
Với kiến thức sẵn có và tính chịu khó đọc sách vở báo chí, chồng tôi biết cách nói hay để chiều lòng các cô bạn gái, đồng nghiệp. Thậm chí đôi khi còn diễn xuất như thật vai một người đàn ông mẫu mực có một gia đình hoàn hảo để khuyên răn các bạn gái, đặc biệt bạn gái thôi vì họ dễ tin người trong những lúc rối ren, về cách xử lý trong mâu thuẫn vợ chồng.
Có khi ngay sau tâm sự và chia sẻ với các cô bạn gái đồng nghiệp, chồng tôi có thể về nhà ghen tuông, đánh đập chửi mắng vợ với những câu chuyện nghi vấn mà anh ta tự dựng lên. Sau đó thì chồng tôi xin lỗi và hứa hẹn nghe thật là mùi mẫn và tôi lại xuôi tai. Cuộc sống cứ như vậy mà kéo dài cho tới giờ khi con trai tôi đã lên 10.
Tôi biết có những người chồng do nóng giận nhất thời mà chẳng may tát vợ 1, 2 lần, nhưng sau đó với tình yêu dành cho vợ và gia đình, người ta sửa đổi được. Tuy nhiên với những người như chồng tôi, chồng Lê thì tôi thiết nghĩ họ không thể thay đổi.
Họ có học thức, ra ngoài xã hội họ biết phải trái đúng sai, họ hiểu biết về luật pháp, vậy mà họ vẫn đánh chửi vợ vì những điều không đáng. Họ có thể chơi bời trai gái, nhưng họ bắt vợ phải là tài sản riêng của họ.
Họ biết xin lỗi, biết hứa hẹn để rồi lại tái phạm, họ giỏi bao biện và khoe khoang về bản thân. Họ rất sợ mất gia đình và đừng nghĩ rằng bạn có thể thoát khỏi tay họ một cách văn minh.