Rein, Lisa -
Bạn sẽ không tìm thấy Abraham Lincoln: His Speeches and Writings tại thư viện vùng Pohick, không thấy The Education of Henry Adams tại Sherwood. Còn nếu muốn thưởng thức tác phẩm Final Harvest của Emily Dickinson thì đừng đến thư viện Kingstowne.
Từ lâu, những đầu sách này đã trở nên cũ kỹ và không còn được ai đụng tới. Đây là nguyên nhân khiến chúng bị thư viện loại bỏ để nhường chỗ cho những đầu sách mới.
Cũng như Borders và Barnes & Noble, Fairfax đang quyết liệt chạy theo thị hiếu của độc giả. Tính toán thiệt hơn rồi mới đầu tư vào từng cm khoảng trống trên các giá sách. Vì vậy những đầu sách được đọc nhiều sẽ rất dễ tìm, còn ngược lại, chúng sẽ bị loại bỏ thắng tay, bất chấp đó là những đầu sách kinh điển, vang bóng một thời.
"Chúng tôi đã phải rất tàn nhẫn", Sam Clay, giám đốc hệ thống 21 thư viện, phát biểu. "Không cuốn sách nào hợp thời mãi mãi. Nếu bạn dành cả 12 m giá sách chỉ để trưng các ấn phẩm viết về hoa tulip, rồi bạn nhận ra, là chỉ có 1 trong số những cuốn sách đó được độc giả để mắt tới thì bạn sẽ hiểu cái giá của sự chọn lọc và loại bỏ".
Những đầu sách không còn được độc giả Mỹ quan tâm. |
Đó là thực tế mới đang diễn ra tại Fairfax cũng như các hiệu sách khác trên thế giới trong tương lai. Sách cũ không còn chen chân lại được với các đầu sách mới với muôn vàn dạng thái dự trữ như giấy in, băng từ, DVD, máy tính và các thiết bị số khác. Chính vì vậy, người quản lý các thư viện đã phải đưa ra một quyết định rất khó khăn: chạy theo thị hiếu độc giả, mạnh tay cắt bỏ những đầu sách kinh điển hay giữ chúng lại dù biết chắc nhu cầu tìm kiếm là hoàn toàn không đáng kể?
Nhưng các quản lý thư viện cam kết, họ sẽ không bao giờ loại bỏ các vở kịch của Shakespeare, tiểu thuyết The Great Gatsby của F. Scott Fitzgerald và một số đầu sách vĩ đại khác. Những tác phẩm bị loại khỏi hệ thống thư viện Fairfax sẽ được chuyển đến các kho lưu trữ.
Leslie Burger, chủ tịch Hiệp hội thư viện Mỹ và là giám đốc Thư viện Princeton, cho biết: "Chúng tôi phải làm như vậy, bởi điều đó tốt cho mọi người. Những tác phẩm giải trí bình dân thu hút đông đảo độc giả hơn".
Trước đây, việc loại bỏ các đầu sách hết thời diễn ra không thường xuyên, không đều đặn. Còn bây giờ, Clay và các đồng nghiệp của ông đã quyết định 2 năm một lần sàng lọc bớt các đầu sách để lấy không gian phục vụ độc giả thưởng thức chữ nghĩa. Ngày nay, không ai còn thích ngồi quanh những chiếc bàn lớn, giữa những người xa lạ để đọc sách hoặc nghiên cứu nữa. Họ muốn có một không gian riêng, muốn làm việc trong các phòng đọc cá nhân ngay tại thư viện. Vì thế, nhu cầu về chỗ trống ngày càng tăng lên. "Chúng tôi không muốn giữ lại những gì mà độc giả không còn cần đến nữa", Clay nói.
Mỗi một thư viện đều có con số thống kê hàng tháng. Vì vậy, nếu một cuốn sách không nhận được nhiều sự quan tâm của độc giả trong vòng 24 tháng, quản lý thư viện sẽ quyết định nên giữ hay không tác phẩm đó trong tủ sách của mình. Bà Julie Pringle, một nhà quản lý, cho biết: "Kết luận cuối cùng sẽ dựa vào những số liệu thực tế đã diễn ra".
Chuông nguyện hồn ai của Ernest Hemingway, Giết con chim nhại của Harper Lee là hai đầu sách hoàn toàn bị phủ bụi tại các thư viện trong hai năm qua. Nhưng các thủ thư đã quyết định giữ chúng lại.
Nine Plays của Eugene O'Neill, Candide của Voltaire và Broke Heart Blues của Joyce Carol Oates đều là những tác phẩm mọc rễ trên các giá sách tại thư viện Woodrow Wilson. Nhưng Broke Heart Blues sẽ được giữ lại bởi Oates là một nhà văn có nhiều tác phẩm khác được độc giả yêu thích. Tác phẩm của nhà triết học Voltaire chắc chắn phải ra đi. Riêng Nine Plays là cuốn mà quản lý Linda Schlekau cân nhắc nhiều nhất. Cuối cùng, bà quyết định giữ nó lại.
Thanh Huyền dịch
(Nguồn: Washingtonpost)