Trưa 5/3, tôi đỗ chiếc Mercedes C200 (đời 2016) ở cổng chùa Bửu Quang trên đường Quách Đình Bảo (quận Tân Phú, TP HCM) đi ăn cơm. Sau khi quay về, tôi thấy gương chiếu hậu bên tài bị mất.
Trích xuất dữ liệu từ camera an ninh của công ty gần đó thì phát hiện một nam thanh niên đi xe Lead đến bẻ trộm. Sau đó, tôi gọi điện báo sự việc cho công ty bảo hiểm ở Bình Dương (nơi tôi mua bảo hiểm cho chiếc Mercedes C200) để được hỗ trợ thay gương. Họ hướng dẫn tôi chuẩn bị một số giấy tờ để đủ điều kiện được bảo hiểm đền bù.
Sau 5 phút, bên công ty bảo hiểm báo đã tìm ra được chiếc gương bị tên trộm lấy. Nhân viên bảo hiểm nói: "Hàng của anh đang ở quận 5. Anh làm đầy đủ giấy tờ để bổ sung hồ sơ. Ngày mai em cho nhân viên xuống lắp".
Biết gương xe của mình không mất vì được công ty bảo hiểm đền bù, tôi mừng quá nhưng trong lòng vẫn chút hoài nghi "sao họ tìm được gương xe mình nhanh thế?".
Đến 15h ngày 6/3, chiếc gương Mercedes của tôi sau khi "du lịch" từ quận Tân Phú vòng qua quận 5, đi về quận 1 (vì thợ tới lắp là ở quận 1) thì đã về với chủ. Số xê ri hai giương không sai một chữ, vết xước quen thuộc trên gương vẫn y nguyên.
Tất nhiên, bên thiệt hại vẫn là công ty bảo hiểm, bởi họ đã phải bỏ tiền ra chuộc chiếc gương. Tôi cũng mừng cho họ vì không phải mua hàng chính hãng vì giá chiếc gương này cao gấp 3 lần tiền bảo hiểm một năm.
Chia sẻ bài viết của bạn tại đây.