Thứ tư, 23/5/2018, 12:13 (GMT+7)

Mo Salah - Chờ một vị Vua mới của bóng đá

Thế giới bóng đá 10 năm qua chứng kiến Messi và Ronaldo bỏ xa phần còn lại. Nhưng với chân sút người Ai Cập sắp dự chung kết Champions League, rất có thể sẽ có một cuộc lật đổ.

Trước khi trở thành Vua của bóng đá thế giới như kỳ vọng của nhiều người, Salah đã là Vua trên quê hương anh . Gương mặt mỉm cười của tiền đạo này hiện diện hầu như mọi nơi trên mảnh đất của những Pharaoh. Theo tờ Times, ngay cả những người lớn tuổi khi nhìn thấy bức họa của Salah trên tường cũng mỉm cười và bất giác cúi đầu. Đấy là cái cúi đầu của thần dân trước vị Vua của họ.

Nhưng trước khi trở thành Vua của xứ sở này, Salah cũng từng có những ngày tháng rất bình thường, thường xuyên phải chen chúc trên những chiếc mini-bus đang nhích từng chút qua quảng trường Ramses. Mười bốn hành khách được chất như cá mòi trên xe, hy vọng có thể ra cao tốc thành phố Nasr càng sớm càng tốt. Người Ai Cập gọi ghế của tài xế là “ghế hạng thương gia”, vì đấy là nơi duy nhất trên xe người ta không tranh nhau. 

Con đường đến Kiev ngày 26/5 này của Salah khởi đầu ở đó.

Quận 7, thành phố Nasr, là nơi đóng quân của El Mokawloon, CLB chuyên nghiệp đầu tiên của Salah. Anh gia nhập đội từ thuở 13 tuổi. Những chiếc xe buýt siêu nhỏ ở quãng trường Ramses là trạm cuối cùng trên một lộ trình xa ngái, khởi đầu từ ngôi làng Nagrig xa xôi.

Salah đang làm cảm hứng cho các cậu bé trên khắp những miền quê nghèo Ai Cập. 

Ở ngôi làng ấy, cậu bé Salah thức giấc, chào bố mẹ đến trường học từ 7h đến 9h. Rồi cậu đi bộ hai cây số, xuyên qua những bụi hoa nhài và những cánh đồng hành hương để đến Ash Shin, một ngôi làng khác. Ở đó, cậu lên một chiếc xe mini-bus đi Basyoun, thị trấn gần nhất. Lại bắt thêm một chiếc mini-bus khác đến Tanta trước khi lên “xe cá mòi” ra cao tốc đi Cairo.

Mỗi hành trình như thế mất hết năm tiếng. Cậu bé sẽ tập luyện trước khi đi hành trình ngược lại. Ngày nào về đến nhà cũng là nửa đêm. Mệt nhoài, Salah mau chóng chìm vào giấc ngủ cho đến khi con gà trống đánh thức cậu dậy. Salah vươn vai, khởi đầu một hành trình tương tự. Thỉnh thoảng, bố mẹ sẽ đi cùng . Salah sẽ tranh thủ lấy bài ra học trên những chuyến xe.

Ba năm dài đằng đẵng, ngày nào của Salah cũng khởi đầu từ sáng sớm và kết thúc giữa đêm khuya như thế. Chỉ có ước mơ mới khiến cậu không bỏ cuộc giữa chừng. Salah viết trên trang The Players’s Tribune: “Đấy là thời gian vất vả. Nhưng tôi là một cậu bé 14 tuổi với giấc mơ cháy bỏng trong người. Không phải mơ trở thành người nổi tiếng hay một ngôi sao, mà chỉ mơ được chơi bóng, được làm cầu thủ. Nếu giấc mơ ấy không thành, tôi không biết đời mình sẽ như thế nào. Vì tôi đã dồn biết bao nhiêu năng lượng và ấp ủ cho nó”.

"Mohamed Salah vẫn chưa thể vươn đến tầm vóc của Cristiano Ronaldo", Jurgen Klopp nói. Nhưng trên khía cạnh cuộc sống, anh thực sự đã kinh qua ngần ấy gian nan và hy sinh không kém.

Salah (trong khoanh tròn) là một viên ngọc thô được xuất đi từ CLB El Mokawloon.

"Thất bại là mẹ thành công, nhưng thành công thì lại có rất nhiều bố", thủ quân Riou rất thích câu trích dẫn này. Riou là biệt danh của Refaat Ragab, nay đã là một cụ già 76 tuổi, người từng cùng CLB Ismaily vô địch Champions League châu Phi lần đầu tiên. Do ông từng là một hậu vệ trái tốc độ, người ta đã lấy tên Riou để đặt cho một con ngựa đua. Ông từng là biểu tượng của bóng đá Ai Cập, và là người thầy đầu tiên của Salah ở tuyến trẻ El Mokawloon.

Những ngày này, hình ảnh của Salah hiện diện ở mọi nơi: biển quảng cáo, tranh tường, lồng đèn Ramadan, móc gắn chìa khóa, thẻ tín dụng, ảnh dán và cả những chiếc taxi kiểu tuk-tuk. Anh là một vị Vua thực sự tại đây. Thậm chí, Salah còn được xem là hỷ sự hiếm hoi cho một quốc gia trăm triệu dân lúc nào cũng tràn ngập những nỗi lo thường nhật.

Khi Ai Cập bầu cử Tổng thống, có đến một triệu phiếu ghi tên Mohamed Salah. Ngày Salah đến nhận giải Cầu thủ hay nhất mùa của Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp Anh bầu chọn, toàn bộ buổi lễ được truyền hình trực tiếp cho cả nước Ai Cập xem dù… ai cũng đã biết kết quả.

Mohamed Salah
 
 
Những bàn thắng đẹp của Salah thời còn ở Ai Cập. 

Riou vẫn còn giữ tấm ảnh từ những ngày đầu của Salah, một cậu bé gầy gò, tóc ngắn, 14 tuổi và chưa dám nhìn thẳng vào camera. Trong cuốn kỷ yếu của CLB El Mokawloon, phần của mùa giải 2006-2007 có một dòng tiếng Ai Cập mang nội dung: “CLB đã ký với tiền vệ tấn công Mohamed Salah”.

Những ngày ấy, đấy là một thông tin gây bất ngờ. Người ta tự hỏi: vì sao lại ký với một cậu bé ở mãi tận Nagrig, cách Cairo đến 130 kilomet, bên bờ một nhánh sông Nile. Riou chính là người phát hiện ra Salah, khi đến chấm tuyển cho một giải đấu trẻ quy mô toàn quốc, thu hút đến tận 55.000 học sinh. "Salah tham gia cùng ngôi trường làng và nhận chứng chỉ", Riou nhớ lại. "Cậu bé quá giỏi nên chúng tôi quyết định sẽ gửi nó tới Cairo".

Đề án của Riou lúc đó không đơn thuần là kiếm thành tích cho đội trẻ của El Mokawloon. Ông chú trọng hơn về con người, giúp các cầu thủ trẻ phát triển về tâm lý, kỹ thuật và chiến thuật. "Salah chính là một trong những người đầu tiên hưởng lợi từ đề án này", Riou nói. "Nhưng cậu bé đã chứng tỏ khát vọng và cá tính. Nagrig đến Basyoun. Basyoun đến Tanta. Tanta đến Ramses, không phải cậu bé 13, 14 tuổi nào cũng dám một mình nuốt trọn hành trình ấy".

Giống Messi, Ronaldo, Salah cũng đi lên từ quá khứ nghèo khổ, và đang tiệm cần tầm vóc số một của hai đồng nghiệp đàn anh. 

Sau ba năm, CLB quyết định sẽ để Salah ở lại khách sạn, vốn chỉ dùng cho đội một. CLB lập nên “đội hình hy vọng” với những cầu thủ tốt nhất ở tuyến trẻ. Salah là thành viên của đội này, ở vị trí… hậu vệ trái. Nhưng chính HLV Hamdy Nouh của “Đội hình hy vọng” đã cho Salah thử sức ở vị trí “số 10”, trước khi cho cậu lên đá tiền đạo. Hamdy nhớ lại: "Cậu ấy nhỏ con, nhưng nhanh nhẹn và dũng cảm vô cùng. Đấy là quà tặng từ Chúa, chúng tôi chỉ cố rèn dũa chiến thuật cho cậu ấy. Salah rất cạnh tranh, ghét thua cuộc và hay khóc sau mỗi thất bại".

Salah không chuyển sang khoác áo Al Ahly hay Zamalek, hai CLB lớn nhất Ai Cập. Điều ấy cũng tốt vì cậu không phải trải qua những cảm xúc thù địch từ những trận cầu kinh điển giữa hai CLB này. 19 tuổi, Salah đã chuyển ra sống ở nước ngoài, khi được FC Basel (Thụy Sĩ) chiêu mộ. Riou nói: “Người ta vẫn hay nói: cầu thủ Ai Cập chỉ sống được tối đa một tuần bên ngoài biên giới. Nhưng Salah đã thay đổi định kiến ấy. Cậu ấy nói tiếng Anh và tiếng Italy, và cậu ấy là mẫu người không bao giờ bỏ cuộc".

Rồi từ Basel, Salah sang Anh, Italy và quay trở về Anh. Cứ mỗi chặng hành trình, Salah lại tiến thêm một nấc thang mới. Bây giờ, anh là người làm từ thiện nhiều nhất nước. Người Ai Cập lưu truyền câu chuyện anh trả tiền cho một cặp vợ chồng nghèo làm đám cưới. Anh lập ra quỹ Salah, cử nhân viên đi mọi nơi tìm những hoàn cảnh đặc biệt để giúp đỡ, đa số là những goá phụ và trẻ mồ côi. Anh xây trường học, cải tạo bệnh viện.

Bây giờ, những người đã nhận ân huệ của Salah đều cầu mong cho anh trở thành vị Vua mới của bóng đá thế giới. Giành Champions League, Salah sẽ tiến một bước dài đến mục tiêu ấy, mục tiêu từng là không tưởng với các cầu thủ khác, khi Ronaldo và Messi ở một khoảng cách diệu vợi so với phần còn lại. Nhưng Salah là người không bao giờ bỏ cuộc. 

Đường đi khó đâu phải tại đường, mà chỉ tại lòng người. Đầu mùa này, ai dám nói Salah sẽ trở thành cầu thủ hay nhất bóng đá Anh, và ai dám nói Liverpool sẽ vào chung kết Champions League? 

"Chiếc xe buýt" đã vào tới quảng trường Ramses rồi, và thấp thoáng ngoài kia chính là cao tốc!

Hoài Thương tổng hợp