Trường hợp thứ nhất là ca mổ u xơ tử cung mới đây của mẹ tôi tại một bệnh viện ngoại thành Hà Nội.
Sau khi siêu âm phát hiện có khối u lớn trong tử cung, bác sĩ hẹn gia đình sắp xếp để mổ sớm vì khối u đã rất lớn. Gia đình tôi về chuẩn bị và một tháng sau xuống làm những xét nghiệm để chuẩn bị mổ cho mẹ. Sau khi đi đi lại lại, xét nghiệm mất 2 ngày bác sĩ lại bảo cứ về đợi, khi nào có lịch mổ sẽ báo cho gia đình.
Trong lúc tôi ngồi ở hành lang bệnh viện, mọi người mới hỏi: "Thế đã bồi dưỡng cho trưởng khoa chưa? Nếu chưa bồi dưỡng thì còn lâu mới có lịch mổ".
Nghe vậy, anh trai tôi liền vào xin gặp trưởng khoa và đưa phong bì có 1.500.000đ gọi là nhờ vả để mẹ tôi được mổ sớm. Bác sĩ trưởng khoa cũng nói sẽ giúp và dặn về đợi điện thoại của viện, khi nào có lịch sẽ gọi thông báo.
Ngày hôm sau gia đình tôi có nhận được điện thoại của bệnh viện thông báo sáng mai đưa mẹ tôi xuống nhập viện, sau ca mổ phải bồi dưỡng cho các bác sĩ 1.200.000 đồng và nói "đây là quy định". Không biết quy định ở đâu nhưng vì sự an toàn của mẹ tôi nên gia đình tôi phải đồng ý.
Cũng may ca mổ của mẹ tôi thành công, nhưng tôi thấy quá choáng vì các bác sĩ, lương y như từ mẫu lại là người "ăn tiền" trắng trợn như thế.
Khi đi viện mới thấy toàn người dân nghèo, tiền không có để ăn nhưng tiền bồi bổ cho bác sĩ bắt buộc phải có nếu không thì cứ đợi, đợi và nhận được sự dửng dưng từ phía bệnh viện.
Trường hợp thứ hai là của chính tôi. Tôi cứ nghĩ tại các bệnh viện xa trung tâm Hà Nội, dân trí thấp nên bệnh nhân mới bị "bắt nạt", còn các bệnh viện trong nội thành Hà Nội sẽ khác. Nhưng suy nghĩ đó đã được giải đáp ngay khi tôi bước chân vào nằm viện tại một bệnh viện ở nội thành.
Lúc đó, tôi mang bầu em bé đầu được 8 tuần thì phát hiện thai bị lưu. Tôi đã rất buồn và cảm thấy rất đau khổ nhưng sau khi đóng tiền viện phí để vào viện, bước vào phòng thủ thuật tôi còn choáng hơn nữa vì thái độ của các bác sĩ và y tá của bệnh viện.
Vừa vào phòng thủ thuật cô y tá đã hỏi tôi là có người nhà đi cùng không, tôi bảo là có chồng tôi đi cùng thì cô ấy nói tôi kêu chồng vào đưa tiền bồi dưỡng cho bác sĩ trước khi làm thủ thuật hút thai.
Hôm đó chồng tôi chỉ còn có 200.000 đồng trong túi nên khi vào chồng tôi có nói: "Nhờ bác sĩ làm cẩn thận cho vợ em, sau khi đóng tiền viện phí hiện tại em chỉ còn nhiêu đây, bác sĩ cầm tạm".
Tôi thấy mặt bác sĩ lạnh tanh. Ông ấy không cầm tiền mà bảo đưa tiền cho cô y tá rồi bảo chồng tôi ra ngoài để bác sĩ làm phẫu thuật cho tôi.
Sau khi hút thai được 10 ngày, tôi vẫn bị ra máu nên quay lại viện để khám. Khi siêu âm, bác sĩ bảo vẫn còn sót dịch trong tử cung nên phải hút lại. Tai tôi như ù đi vì sợ, vì lần đầu hút tôi đã rất đau, mà nạo hút nhiều rất có hại cho sức khỏe và vấn đề to hơn là tôi sợ nạo hút nhiều sẽ rất khó có em bé nữa.
Tôi hoang mang nghĩ rằng, phải chăng vì hôm đó chúng tôi chỉ có ít tiền nên bác sĩ chỉ làm qua loa còn không quan tâm đến sức khỏe?
Lần hút thai lại cho tôi là một cô y tá khác và một bác sĩ khác. Sau khi làm xong bác sĩ sang phòng bên cạnh còn cô ý tá ở lại với tôi. Cô ấy nói với tôi rằng ca của tôi là ca rất khó nên phải trực tiếp trưởng khoa xử lý và giờ có muốn gặp trưởng khoa đó không.
Tôi lúc đó vẫn nước mắt ngắn dài vì nghĩ cô ấy bảo khó là sau này khó có em bé nên dù đang nằm trên bàn mổ tôi vẫn bảo cho gặp trưởng khoa. Rồi cô y tá gọi bác sĩ đó vào, khi tôi chưa kịp hỏi gì thì bác sĩ chỉ nói làm xong rồi muốn bồi dưỡng gì thì cứ đưa tiền cho cô y tá đó là được, rồi đi ra ngoài luôn.
Tôi thật sự thấy khinh ghét các lương y, tưởng lương y như mẹ hiền, nhưng giờ chỉ có tiền thì mới mong "lương y như mẹ".
Nằm trong viện mấy chị sinh em bé đều bảo ở đây đòi tiền trắng trợn lắm, ca nào sinh mổ thì phải đưa bác sĩ từ 4-5 triệu trước khi mổ, còn ca nào sinh thường thì phải đưa từ 1,5 - 2 triệu đồng, bác sĩ cũng bảo đây là quy định chung của viện(?).
Trước đây tôi cũng luôn tin tưởng bác sĩ và có niềm tin vào y đức của các lương y. Nhưng có đi viện mới biết, ngoài viện phí còn có khoản lót tay cho bác sĩ, mà khoản này lớn hơn cả khoản viện phí bệnh nhân phải nộp.
Tôi viết bài này vì hiện tại tôi thấy rất thất vọng vì hình ảnh các bác sĩ đối với tôi giờ không có lương tâm, bác sĩ yêu tiền nhiều hơn là trách nhiệm chữa bệnh cho bệnh nhân.
Vũ Thị Lệ
Chia sẻ những câu chuyện khám chữa bệnh của bạn tại đây.