"Đội tìm kiếm đã thu thập được 183 mảnh vỡ máy bay, cùng 21 vật dụng cá nhân tại hiện trường vụ tai nạn", Zheng Xi, giám đốc Sở Cứu hỏa và Cứu nạn Quảng Tây, ngày 24/3 cho biết. "Một mảnh vỡ dài 1,3 m, rộng 10 cm, nghi là bộ phận của chiếc máy bay, cũng được tìm thấy ở cách điểm va chạm chính 10 km".
Đây là lần đầu tiên giới chức Trung Quốc xác nhận tìm thấy mảnh vỡ có thể liên quan đến vụ tai nạn máy bay MU5735 của hãng hàng không China Eastern ở cách xa hiện trường. Lực lượng cứu nạn hiện tập trung tìm kiếm trong phạm vi 30 mét xung quanh hố va chạm trên sườn núi, nơi giới chức nhận định tập trung phần lớn mảnh vỡ máy bay.
Thông tin do ông Zheng đưa ra lập tức thu hút sự chú ý của các chuyên gia hàng không quốc tế. "Câu hỏi đặt ra là mảnh vỡ đó chính xác là cái gì và nó văng ra khi nào", Jeff Guzzetti, cựu giám đốc điều tra tai nạn của Cục Hàng không Liên bang Mỹ, nói.
Nếu các nhà điều tra xác nhận mảnh vỡ này thuộc máy bay gặp nạn, điều đó cho thấy máy bay đã bị văng các bộ phận giữa không trung trước khi lao xuống sườn núi. Điều này có thể cung cấp manh mối quan trọng về nguyên nhân dẫn đến tai nạn, hoặc ít nhất là làm sáng tỏ những giây cuối cùng của chuyến bay.
Theo CAAC, chuyến bay MU5735 từ Côn Minh đến Quảng Châu đã lao gần như thẳng đứng xuống sườn núi ở huyện Đằng, thành phố Ngô Châu, khu tự trị dân tộc Choang Quảng Tây mà không có cuộc gọi khẩn cấp nào từ phi công. Tai nạn bất thường khiến các nhà điều tra và chuyên gia an toàn hàng không bối rối.
Các máy bay như Boeing 737-800 được thiết kế để ngăn bổ nhào thẳng đứng, nên phi cơ chỉ có thể chúi mũi liên tục nếu gặp sự cố ở bộ phận điều khiển, hoặc có tác động từ phi công.
Chuyên gia Guzzetti cho rằng nếu mảnh vỡ được tìm thấy là một bộ phận của MU5735, rất có thể nó bị văng ra khi máy bay lao xuống từ độ cao gần 9.000 mét trong khoảng 1 phút 35 giây. Nếu đúng như vậy, điều này sẽ cung cấp manh mối quan trọng về tốc độ của máy bay và thao tác của phi công.
Dữ liệu từ Flightradar24 và video từ camera giám sát gần hiện trường cho thấy máy bay không bị vỡ hoàn toàn trước khi lao xuống đất. Các cảm biến trên phi cơ tiếp tục truyền tín hiệu cho đến khi máy bay ở độ cao gần 1.000 mét.
Dữ liệu của Flightradar24 cũng cho thấy máy bay đã đạt tốc độ gần bằng vận tốc âm thanh trong quá trình lao xuống. Theo một cuộc điều tra về vụ tai nạn của chiếc SilkAir 737-300 ở Indonesia ngày 19/12/1997, tốc độ nhanh như vậy vượt mức thiết kế, có thể khiến các bộ phận tương đối nhẹ trên cánh và đuôi máy bay bị gãy rời.
Các nhà điều tra kết luận rằng SilkAir 737-300 lao xuống gần bằng tốc độ âm thanh. Ủy ban An toàn Giao thông Vận tải Quốc gia Indonesia cho biết không có đủ bằng chứng cho thấy điều gì đã gây ra tai nạn, nhưng Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia Mỹ không đồng tình, cho rằng cơ trưởng rất có thể cố ý làm vậy để tự sát.
Phi cơ Boeing 737-800 của China Eastern chở 123 hành khách và 9 thành viên tổ bay lao xuống sườn núi ở huyện Đằng hôm 21/3. Bốn ngày sau tai nạn, giới chức Trung Quốc cho hay chưa tìm thấy người sống sót, nhưng vẫn chưa tuyên bố tất cả 132 người trên phi cơ đã thiệt mạng.
Lực lượng cứu nạn đã tìm thấy các phần thi thể tại nơi máy bay rơi vào cuối ngày 23/3, nhưng không loại trừ khả năng phát hiện người sống sót mắc kẹt trên sườn núi đầy cây cối và bùn đất.
Lính cứu hỏa tại hiện trường cũng đã tìm được các lá cánh quạt, một phần turbine và giá treo động cơ, cánh đuôi ngang hai bên, bộ truyền động của hệ thống kiểm soát cánh liệng tự động và một phần đầu cánh máy bay.
Họ đã tìm thấy hộp đen chứa dữ liệu ghi âm buồng lái và gửi đi Bắc Kinh phân tích, nhưng giới chức cảnh báo dữ liệu từ hộp đen này có thể bị hư hỏng đến mức không thể phục hồi sau cú va chạm quá mạnh. Đội tìm kiếm đang tập trung nỗ lực tìm hộp đen thứ hai, chứa dữ liệu hành trình bay, với hy vọng sẽ có manh mối về nguyên nhân vụ tai nạn.
Huyền Lê (Theo Bloomberg)