Hà Nội đã bắt đầu cuối thu, đầu đông; nơi mà gió đã bắt đầu thổi những cơn lạnh lẽo nhưng nắng vẫn còn vương những tia sáng rất giòn. Thời tiết này có lẽ làm con người ta dễ ốm bởi tiết trời giao mùa, một mặt cũng làm lòng người dễ xốn xang hơn, anh nhỉ? Chào anh, người mà có thể chúng ta từng lướt qua nhau giữa dòng đời tấp nập nhưng chưa kịp nhận ra, hoặc cũng có thể đang ở một nơi nào đó, kiên nhẫn chờ đợi duyên lành đưa lối. Hôm nay, em mượn chút không gian của VnExpress để trải lòng mình. Không phải một bản CV khô khan, cũng không phải một danh sách những gạch đầu dòng lạnh lùng, đây là những lời tâm sự từ tận đáy lòng của một người con gái trân trọng giá trị gia đình, gửi đến anh.
Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình viên chức cơ bản. Có lẽ vì thế mà nếp sống, suy nghĩ của em cũng mang chút gì đó bình ổn và truyền thống. Gia đình em không giàu có về vật chất, bố mẹ chưa bao giờ để lại cho chị em em những của để dành hay tiền bạc dư dả. Nhưng với em, bố mẹ đã cho em nhiều hơn hai chữ "vừa đủ". Đó là sự đủ đầy về tình thương, về nhân cách và về những ký ức tuổi thơ êm đềm mà không tiền bạc nào mua được.
Cho đến bây giờ, mỗi lần nhớ lại hình ảnh bố miệt mài làm việc đến tối muộn rồi vẫn kiên nhẫn kèm hai chị em học bài, hay những bữa cơm đầy ắp tiếng cười, cả nhà ngồi quây quần kể nhau nghe đủ chuyện từ hôm nay đến ngày mai, em lại thấy lòng mình ấm áp lạ kỳ. Chính những hình ảnh giản dị ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn em, đi theo em đến tận bây giờ và định hình nên quan điểm sống của em về hạnh phúc.
Hiện tại, em cũng tiếp nối gia đình, trở thành một viên chức nhà nước. Em cũng hoàn thành chương trình thạc sĩ để phục vụ tốt hơn cho công việc. Em kể về bằng cấp không phải để khoe khoang hay đặt mình ở vị trí cao hơn người khác, mà chỉ để anh hiểu rằng em là người có trách nhiệm với công việc và sự nghiệp của mình. Tuy nhiên, khi trút bỏ bộ đồng phục công sở, trở về nhà, em vẫn là một người phụ nữ Á Đông, khao khát được vun vén cho tổ ấm nhỏ bé của riêng mình.
Em biết, xã hội hiện đại dường như đang cuốn chúng ta vào một guồng quay không có điểm dừng. Người ta tập thói quen chạy đua với thời gian, ganh đua với nhau từ ngoại hình đến vị trí công việc, từ những thứ hữu hình như nhà lầu, xe hơi, bằng cấp cho đến những thứ vô hình như danh vọng, hào quang... Nhưng em lại mong tìm được một người để cùng em giữ gìn những giá trị mà chính gia đình đã gieo vào em - những giá trị bình dị, mềm mại và chân thật. Giữa dòng chảy cuồn cuộn ấy, em mong có thể tìm được một người không chỉ để yêu, mà còn để cùng nhau giữ ngôi nhà nhỏ của hai đứa khỏi những bộn bề của đời sống ngoài kia. Một người để em tự hào gọi là "người bạn đời".
Em cực kỳ tâm đắc và trân trọng hai chữ "nếp nhà". Với em, nhà không chỉ là nơi để ở, mà là nơi để trở về sau một ngày mệt nhoài. Là nơi mình có thể thở nhẹ một cái, bỏ xuống hết những lo toan, là nơi có ánh đèn vàng chờ mình mỗi tối, nơi có một người luôn sẵn sàng lắng nghe mình kể về niềm vui hay nỗi buồn nhỏ nhất. Em vẫn luôn mong có thể xây dựng một gia đình như vậy, một mái ấm mà vợ chồng có thể dựa vào nhau, thương nhau, tôn trọng nhau và trở thành hình mẫu đầu tiên cho con trẻ.
Em đã suy nghĩ rất nhiều khi viết về những mong cầu nơi anh. Em nhận ra mình không có một hình mẫu lý tưởng hay tiêu chuẩn "hữu hình" cứng nhắc nào cả. Em không tìm một chàng bạch mã hoàng tử, em thực sự muốn tìm một người bạn đời.
Về kinh tế: Nếu anh đã có nhà, có xe, kinh tế vững vàng thì đó là điều rất tốt, em mừng cho sự nỗ lực của anh. Nhưng nếu anh chưa có, thì cũng chẳng sao cả. Em không ngại khó, không ngại khổ. Với em, giá trị của một mái ấm không nằm ở việc chúng ta sở hữu bao nhiêu tài sản ngay từ đầu, mà nằm ở hành trình chúng ta cùng nhau cố gắng. Em coi trọng những gì chúng ta cùng nhau gây dựng, cùng nhau chắt chiu từ bàn tay khối óc của cả hai, hơn là những gì có sẵn. Bởi gia đình không phải đích đến, mà là hành trình hai người cùng nhau vun đắp mỗi ngày.
Về học vấn: Như em đã chia sẻ, em không đặt nặng vấn đề bằng cấp hay địa vị. Tuy nhiên, vì em đã học xong thạc sĩ và môi trường làm việc đặc thù, em mong anh đã tốt nghiệp Đại học. Điều này không phải là sự phân biệt, mà đơn giản là để chúng ta có chung một phông nền văn hóa, dễ dàng tìm được tiếng nói chung trong những câu chuyện đời thường hay cách nhìn nhận vấn đề và giáo dục con cái sau này.
Về ngoại hình: Em xin phép không bàn tới, vì em hoàn toàn không nhìn vào vấn đề này. Bởi em nghĩ, người đồng hành với mình là người mà mình yêu vì tính cách, vì trái tim, vì sự tử tế, những điều chưa hẳn đã hiện hữu qua dáng người hay gương mặt.
Nếu phải nói một điều "thẳng thắn" thì có lẽ: em là người sống chậm. Em thích quan sát những điều vô hình, những giá trị cần thời gian, sự kiên nhẫn và tấm lòng mới có thể cảm nhận được. Em tin rằng sự chân thành, ân cần, lương thiện hay sự tôn trọng... đều là những giá trị sẽ lộ rõ theo thời gian chứ không phải ở những lần gặp đầu tiên. Em không tìm người chỉ để "sống chung", mà em tìm người để "sống cùng": cùng nhau đi qua những vui buồn, cùng nâng đỡ nhau khi yếu lòng, cùng tạo dựng những thói quen nhỏ bé nhưng bền chặt, cùng hướng về gia đình và những giá trị lâu dài. Cũng là khi anh hiểu sự im lặng của em, em thấu cảm được những nhọc nhằn trên vai anh.
Nếu anh cũng kiếm tìm một người phụ nữ có thể đồng hành, không quá ồn ào nhưng đủ sâu sắc, không quá nhanh nhưng đủ kiên định, không quá rực rỡ nhưng đủ ấm áp... Em hy vọng mình có thể nhận được một lời chào của anh. Em muốn được gặp một người đàn ông biết trân trọng gia đình, chân thành trong lời nói, tử tế trong cách sống và ổn định trong suy nghĩ. Một người biết yêu thương người bên cạnh bằng sự dịu dàng và tôn trọng, một người coi gia đình là gốc rễ.
Em không hứa hẹn điều gì to tát, nhưng em có thể hứa rằng, nếu anh là người mà em tìm kiếm, em sẽ dành cho anh sự chân thật, ấm áp và những điều dịu dàng, tốt đẹp nhất mà em có. Em mong rằng, khi cả hai đã chọn nhau, chúng ta sẽ luôn đối xử toàn tâm toàn ý, sẽ biến ngôi nhà của mình thành nơi ngập tràn yêu thương, sẽ trở thành niềm tự hào của nhau và của con cái sau này.
Hy vọng rằng giữa hàng ngàn cơ duyên trên thế giới nhỏ bé này, chúng ta có thể tìm thấy nhau. Nếu anh cũng đang đi tìm một mái ấm đơn giản nhưng đủ đầy yêu thương, một người bạn đời để cùng xây dựng "nếp nhà", biết đâu câu chuyện của chúng ta có thể bắt đầu từ chính bài viết này. Bài đã dài, em xin phép được dừng bút. Em xin cảm ơn mọi người đã đọc bài.
Độc giả liên hệ qua email henho@vnexpress.net hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ
- Họ tên: Lê Minh Anh
- Tuổi: 30 tuổi
- Nghề nghiệp: Văn phòng
- Nơi ở: Quận Cầu Giấy, Hà Nội
- Giới tính: Nữ
