Xong màn trình diễn thoát y tại một quán bia ôm trá hình ở quận Bình Thạnh (TP HCM), nhóm khách được các đào bỏ nhỏ vào tai: “Lên lầu anh nhé, em chịu hết nổi rồi”. Vừa nói, “đào” ở quán Q.T. trên đường Lê Quang Định vừa khiêu khích khách. Các cặp nam nữ lần lượt tách từ phòng karaoke chung đi riêng lên lầu trên cùng.
Trên lầu, khách được dẫn vào một căn phòng tối, phía trước cửa phòng và hành lang có 2 nhân viên nam hướng dẫn. Đây cũng là phòng được thiết kế theo dạng phòng hát karaoke, chỉ có điều không gắn loa và tivi. Trong ánh sáng mờ ảo, thấy khách đề nghị bật sáng đèn, nữ tiếp viên cho biết quản lý không cho bật.
Sau lưng chiếc nệm trong phòng là một cánh cửa nhỏ nằm sát sàn nhà, khi mở ra vừa tầm người chui lọt. Nữ tiếp viên trấn an: “Không có gì phải lo đâu anh! Có sao, mình chui sang phòng bên là xong, không ai biết hết. Hơn nữa, ở đây bọn em có người lo rồi, nếu động có người báo trước. Lúc đó, cả anh và em đã mặc đồ xong xuôi rồi. Mà lỡ không mặc đồ kịp thì cũng nhất quyết không ký vào biên bản”. Nữ tiếp viên giải thích thêm, khi có đoàn kiểm tra, sẽ có người báo trước, nếu đột xuất thì bảo vệ sẽ cầm chân ở lầu trên và nhấn chuông để mọi người y phục hoàn chỉnh.
Ảnh minh họa của Sài Gòn giải phóng. |
Hầu hết các phòng “tới Z” đều có lỗ thông nhau để thực hiện “kế 36” như thế. Chỉ cần động, lập tức các tiếp viên chui sang phòng bên, mặc quần áo chỉnh tề nên không thể bắt quả tang họ đang bán dâm. Mỗi lần “đi tàu nhanh” như thế, khách phải chi 500.000 đồng. Tuy nhiên, các nữ tiếp viên cho biết, số tiền nhận được chỉ 200.000 đồng, còn lại phải chung chi cho quản lý và chủ nhà hàng. Tương tự, để được “bay sô” với khách, tiếp viên cũng phải chung chi khoảng nửa tiền cho quản lý.
Trên quận Bình Thạnh, các địa điểm bán dâm bên ngoài chỉ đề biển “công ty TNHH thương mại, dịch vụ”, “doanh nghiệp tư nhân nhà hàng”, “công ty dịch vụ”…, nhưng thực chất là các điểm bia ôm, karaoke chui (không phép), có 30-50 nữ tiếp viên, thậm chí có nơi quản lý cho biết có trên 70 tiếp viên nếu cần để phục vụ khách vui vẻ... tới Z.
Để qua mặt sự kiểm tra của cơ quan chức năng, hầu hết điểm này đều thiết kế ngầm hóa dàn karaoke vi tính trong tường, dưới ghế, trên trần nhà vệ sinh... Các cơ sở thiết kế công tắc bí mật điều khiển hệ thống karaoke ở quầy thu ngân. Khi thấy động, nhân viên ở quầy thu ngân sẽ tắt hệ thống karaoke, các tiếp viên trong phòng lập tức phi tang micro, bộ điều khiển từ xa, danh mục bài hát…
Tại một phòng khác, theo yêu cầu của khách hàng là nữ, gần chục tiếp viên nam được quản lý cho xếp một hàng ngang trước màn hình tivi. Cuối cùng, 2 tiếp viên nam được 2 khách nữ khoảng 30 tuổi chọn. Cũng thuần thục như tiếp viên nữ, nam tiếp viên trổ các ngón nghề để vừa lòng khách. Hỏi về thu nhập, một tiếp viên nam ấn ngón cái vào đầu ngón trỏ của mình rồi chỉ cho nữ khách: “Bằng từng này so với các em kia thôi", vừa nói, anh ta vừa hất đầu về mấy nữ tiếp viên đang lả lướt với khách nam cùng phòng.
“Chị thích nghe bài gì, em hát chị nghe”, một nam tiếp viên, 23 tuổi, ở điểm quán L.M.D trên đường Nguyễn Văn Đậu ân cần hỏi một nữ khách. Vừa mơ màng theo bài hát, anh ta vừa vùi mặt khách nữ vào ngực mình. “Em còn trẻ vậy, lại gầy nữa, sao có kinh nghiệm?”, vị khách nữ hoài nghi.
“Chị chưa nghe, nhỏ có võ à? Chị chờ xem!”, anh ta tự tin. Từng nút quần áo của nam tiếp viên này lần lượt bung ra để chiều khách. Vừa trao đổi số điện thoại, anh ta vừa thì thầm: “Nếu chị thích, em có thể lên lầu phục vụ chị. Nếu chị ngại thì cứ gọi em khi có nhu cầu! Chị em gặp nhau và em có thể đi ra ngoài với chị!”.
Cũng tại quán này, sau một lượt chọn “đào” cho khách nam, quản lý phải điều thêm gần chục tiếp viên nữ tới để cho… một khách nữ lựa chọn. Chấm tới chấm lui, khách nữ này chọn được 2 em đến ngồi 2 bên phục vụ.
Cũng trong phòng này, một nữ tiếp viên thay vì phục vụ khách nam như lựa chọn ban đầu thì sau màn múa lửa đã tự động đến bên một nữ khách phục vụ và xin số điện thoại. Thấy khách nữ không tự nhiên, cô ta nài nỉ: “Tối nay chị ghé chỗ em chơi nhé! Em thích chị lắm! Đây, số điện thoại của em…”.
Theo Sài Gòn giải phóng