Năm nay ai cũng thấy kêu lạm phát rồi khó khăn nhưng với tôi ngay cả khi trước, trong hay hậu Covid, tôi luôn theo đà hướng lên vì có nhiều trải nghiệm về kinh tế mà tự mình phải điều khiển chủ động.
Sinh ra trong gia đình có điều kiện từ nhỏ nhưng bản thân luôn nỗ lực và có thói quen nghĩ ra cách tiền đẻ ra tiền. Ngay từ nhỏ, khi bố mẹ có quà cáp, tôi nghĩ ra cách bán cái không cần lấy tiền mua cái cần. Vì thế tâm lý, tư tưởng đó cứ thôi thúc về cách quản lý tài sản mà đến nay khi đã 37 tuổi tôi vẫn luôn làm theo, mua tài sản rồi bán có lãi một đồng lại mua tài sản rồi lại gấp đôi, gấp ba... Nhìn lại tôi có nhiều vốn sau khi nhân lên như thế.
Khi đã có số vốn lớn, tôi bắt đầu mua hết sang bất động sản, nhỏ thì mua mảnh nhỏ, bán đi lãi tôi lại mua mảnh khác... Nhìn lại tôi đã có gần 1000 m2 đất và cơ sở kinh doanh với số vốn có thể bán đến cả đời cũng được, thu nhập hàng tháng ngày càng tăng trưởng. Trong đầu tôi luôn thôi thúc gia tăng tài sản. Dù khởi nghiệp với số vốn 0 đồng nhưng giờ có tài sản cố định như đất đai, doanh nghiệp, về lâu dài thu nhập hàng tháng cũng vì thế mà tăng lên theo cấp số nhân do đã gây dựng. Bởi thế, trong khi mọi người có hai đồng thì sử dụng hết, tôi luôn dùng 1,5 đồng để tạo tiếp các tài sản, nhân đôi nhân mười tài sản trong tương lai. Vì sự khởi đầu đó, các chi phí cuộc sống hàng tháng của gia đình chỉ là 10% trong tổng thu nhập hàng tháng của tôi.
Hy vọng đến khi già đi, tôi có thể tự do tài chính để an yên và con cái có nền tảng vững chắc dựa vào, nhưng cốt lõi vẫn phải tự lập, bản lĩnh và lao động trên nên tảng cứng mình đã tạo ra. Còn bây giờ, nhiệm vụ của tôi vẫn là tiếp tục tạo ra các tài sản. Tài sản chính là công cụ lao động nhân đôi, nhân mười để nuôi sống tôi và gia đình. Con người chính là người điều khiển nguồn vốn, cho nguồn vốn lao động kiếm tiền cho mình chứ mình không phải nô lệ của đồng tiền. Mọi người thử tư duy như thế xem sao nhé. Chúc mọi người thành công.
Trần Đạt
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc