Gió hun hút thả cơn giông cuộn vào phố vắng. Con ngõ nhỏ nằm im lìm dưới những mái nhà cao tầng đang gồng mình hứng từng trận gió quật mạnh. Con nằm co ro trong chiếc chăn bông. Đôi tai lắng nghe rét mướt run trên bờ môi hồng và… trời bỗng đổ hạt mưa đông căng đầy.
Con đã xem dự báo thời tiết cảnh báo từ mấy hôm trước về không khí lạnh tràn vào nước ta. Cô MC xinh đẹp không quên nhấn mạnh cái rét mướt ở vùng núi… Con nhớ bố mẹ, nhớ ngôi nhà gỗ được cất cách đây gần 30 năm, nhớ vách tường có những kẽ hở do mối xông, nhớ mưa lũ ập đến nước chảy vòng quanh sân gạch nhà mình…
Màu những bông hoa đào, hoa mận lác đác nở sau vườn nhà mình trải trước mắt con. Còn hơn một tháng nữa là Tết Nguyên đán, vẫn biết khoảng cách về địa lý là sự ngăn cản của bước chân nhưng với con đến nay đã 15 năm con xa nhà. Kể từ khi là cô bé 13 được bố mẹ chắt chiu cho đến xứ người ăn học bằng bạn bằng bè thì… con luôn nghĩ “Tết là sẽ về, Tết tha hồ ở nhà…”.
Tết nhà mình nhiều việc, ngày 30 năm nào bố mẹ vẫn bận bịu với công việc còn dang dở nên phải nhờ ông nội hay hàng xóm gói hộ bánh chưng. Chị em con ở nhà tất bật chuẩn bị khâu gói bánh như người lớn vậy, rửa lá rong, đãi gạo, thái thịt, thổi đỗ… say mê gói. Lần đầu tiên vào năm con 14 tuổi, 42 chiếc bánh chưng với đủ hình dạng tròn, vuông, vênh… được xếp vào 2 cái nồi quân dụng 40 lít được làm ra từ đôi bàn tay bé nhỏ của con và 3 em…
Tuy học xa nhưng được nghỉ là con gói gém tư trang bắt xe về. Gói bánh, rửa hoa quả bày biện chỉn chu lên bàn thờ. Đặc biệt chưa có Tết nào chị em con lại quên chọn cành đào đẹp nhất của cây đào cạnh bờ ao. Phút giao thừa, chị em con mặt mày hớn hở nhận lì xì từ tay mẹ…
Con có gia đình riêng, người ta bảo “Thuyền theo lái, gái theo chồng”. Tết, con dấu nước mắt vào đêm khuya để chồng và mọi người không biết. Trong lòng con màu lửa bùng cháy trên chiếc bếp di động mẹ thiết kế, có thể chuyển từ bếp ra cổng, những người hàng xóm, họ hàng ngồi quây quần nướng đốt mía ngọt lịm luôn thường trực trong tâm trí. Tết, gia đình sum họp, ai cũng mong muốn đón nhận tình yêu thương hiện hữu giữa người với người chứ không cần những món quà đắt tiền gửi bằng phương tiện khác bố mẹ nhỉ?
Con ngậm ngùi, chấp nhận rồi thời gian thấm thoát trôi nhanh, thế là 3 cái Tết con không về. Có 2 món ăn Tết nhà mình hay chuẩn bị, con đã làm để động viên mình đó là thịt hun khói và giò chiên thơm phức, vàng ươm trong chảo dầu sôi. Thứ dầu thực vật mà hồi ấy chỉ Tết mẹ mới mua về dùng vì ngày thường dùng mỡ lợn để chế biến món ăn…
Con hào hứng, Tết này con sẽ về nhưng sự hào hứng ấy lại có lý do để “trì hoãn”. Con xin lỗi! Tết này, con lại thất hẹn.
Nắng đông vàng nhạt làm xua đi không khí ẩm thấp của mấy ngày mưa rỉ rích. Con chạy xe chầm chậm để cơ thể hít mùi “tươi” của nắng. Ở dọc đường, các trung tâm thương mại “hương Tết” đã tràn trên phố. Những tấm biển chúc mừng năm mới, hàng Tết… được trưng bày trang trọng. Con trở về nhà với tâm trạng nhớ nhung đến miền đất gọi là “quê hương thứ nhất”. Nắng ấm hơn và trước mắt con mầu hoa đào, hoa mận nở rộ hơn trên các sườn đồi…
Ngọc Mai
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết".
Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. |