Quảng Bình là vùng đất được Chúa Nguyễn Hoàng đặt tên năm từ 1558, các tên gọi cũ khu vực này gồm: Bố Chính, Tân Bình, Lâm Bình, Tiên Bình, Tây Bình. Đời Lê Trung Hưng có tên là Tiên Bình. Năm 1604, đổi tên là tỉnh Quảng Bình, trong đó Quảng là sự rộng lớn.
Quảng Bình, với động Phong Nha – Kẻ Bàng nổi tiếng, cũng là vùng đất có nhiều câu chuyện lịch sử hào hùng. Tên gọi Quảng Bình không chỉ phản ánh sự rộng lớn và bình yên mà còn thể hiện lòng kiên cường của người dân trong việc bảo vệ quê hương.