Vợ chồng tôi đều 27 tuổi, kết hôn khoảng một năm rưỡi, chưa có con. Sáng nay, chúng tôi phải dậy sớm để đi công việc. Tôi dậy trước nhưng quên tắt đèn ngủ (thi thoảng tôi hay quên vì cảm thấy chuyện tắt đèn không quan trọng). Vậy mà chồng tôi khó chịu, chửi tôi là lỳ như trâu bò, bảo tôi giống người điếc. Bình thường, mỗi lần không vừa ý chuyện gì, dù tôi nói lại hay im lặng, anh đều nói những lời tương tự, chửi thề, bảo tôi có đầu óc mà không chịu suy nghĩ, có vài lần dọa đánh tôi như bóp cổ, đè cằm hoặc dồn tôi vào góc tường.
Chồng tôi ích kỷ, chỉ biết đến cảm xúc của bản thân, luôn muốn theo ý mình, gia trưởng. Sau mỗi lần hai vợ chồng giận nhau hay tranh luận, anh đều im lặng theo kiểu chiến tranh lạnh. Anh hay khó chịu với mọi vấn đề xung quanh. Vì chuyện hôm nay mà tôi suy nghĩ về những lần trước nên muốn ly hôn nhưng lại không đủ can đảm vì:
Thứ nhất, bố mẹ tôi cũng ly hôn vì bố đánh đập và đối xử tệ với mẹ. Khi nghĩ tới ly hôn, tôi lại thấy thương mẹ, không muốn mẹ bị dị nghị, nói mẹ nào con nấy.
Thứ hai, mọi người trong gia đình tôi đều nói chồng tôi tốt. Mẹ bảo thấy yên tâm khi tôi lấy anh (tôi ở cùng gia đình chồng tại miền Nam, mẹ tôi ở miền Trung) vì anh không nhậu nhẹt, cờ bạc ham chơi, tập trung công việc. Ở quê tôi, những đặc điểm này là rất tốt, còn những vấn đề khác đều cho là bình thường.
Thứ ba, vợ chồng tôi hợp nhau trong công việc. Cả hai là mẫu người tham vọng nên rất cố gắng. Đó là điểm bấu víu duy nhất tôi muốn duy trì cuộc hôn nhân. Ngoài công việc, tôi và chồng ít nói chuyện vui với nhau về những vấn đề khác. Chồng tôi nói vì khác vùng miền nên sở thích và quan điểm sống khác nhau.
Hiện tại không biết tôi có làm quá hay nhạy cảm quá không? Tôi không cảm nhận được sự tôn trọng, tình cảm, hy sinh chồng dành cho mình. Tôi muốn người chồng cố gắng trong công việc, nhẹ nhàng, có thể tôn trọng và làm tôi vui. Phải chăng tôi quá đòi hỏi? Xin chuyên gia và mọi người cho tôi xin lời khuyên.
Huyền
Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:
Huyền thân mến,
Việc bạn phân chia những điểm 1-2-3 cho thấy bạn đã cân nhắc và suy nghĩ rất kỹ về mặt lợi hoặc hại trong vấn đề ly hôn. Có vẻ bạn có xu hướng muốn duy trì hôn nhân hơn là đi đến quyết định dứt khoát.
Đầu tiên, tôi phải khẳng định ngay rằng bạn không quá nhạy cảm hay đang làm quá vấn đề lên. Phản ứng như bạn là hoàn toàn bình thường, có thể thấy ở bất kỳ ai trong hoàn cảnh tương tự. Rất khó cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc trong một gia đình mà người chồng - người mình từng rất yêu thương, tin tưởng, chia sẻ mọi thứ trên đời lại xúc phạm mình. Sự xúc phạm ban đầu có thể nhỏ nhặt, vụn vặt, nhưng theo thời gian, cảm xúc khó chịu, sự mệt mỏi, căng thẳng tích lũy dần, đến một ngày sẽ bùng nổ, mà như trường hợp của bạn, là thông qua những trận cãi vã hoặc va chạm tay chân.
Ở lý do đầu tiên, bạn nên lưu ý rằng, không một ai bên ngoài biết rõ cuộc hôn nhân của bạn bằng bạn. Họ có thể đưa ý kiến, nhận xét, nhưng việc quyết định những lời nhận xét đó có đáng bận tâm hay tổn thương không lại phụ thuộc vào bạn. Một cuộc hôn nhân viên mãn, hạnh phúc khiến mọi người trầm trồ là điều mà ai cũng muốn. Nhưng nếu nó gây đau khổ, việc dũng cảm tạm dừng lại để cân nhắc nên được ưu tiên hơn là chú tâm đến suy nghĩ của người khác. Nếu mẹ bạn biết bạn đang phải chịu đựng trong cuộc hôn nhân này, hẳn bà sẽ cảm thấy nặng nề gấp nhiều lần so với việc bị người ngoài bàn tán.
Ở lý do thứ hai, không chơi bời, nhậu nhẹt quả thực là những đức tính quý báu của một tấm chồng. Dù vậy, không nên nhập nhằng giữa chuyện chồng có những tính tốt và mình tiếp tục chịu đựng sự bất hòa giữa hai người. Nên nhìn nhận con người là một giá trị tổng thể. Bạn không sống với toàn đặc tính tốt của chồng mà đang sống với một con người có đầy đủ cả hai mặt tích cực và hạn chế. Không thể xóa bỏ việc chồng bạn nặng lời, tỏ thái độ thiếu tôn trọng, có biểu hiện hành hung bằng việc không nhậu nhẹt hay tập trung cho công việc. Tôi e rằng với tình trạng mâu thuẫn thường xuyên xảy ra như gia đình bạn thì mục tiêu hướng tới gia đình hạnh phúc sẽ khó lòng đạt được.
Ở lý do thứ ba, có thể bạn phần nào nhầm lẫn con người công việc và con người gia đình là một. Chồng bạn có thể là một cộng sự tốt, nhưng nếu ở vai trò của một người chồng, người con rể hay người cha tương lai, sẽ có rất nhiều điều cần quan tâm để xác định có nên đi tiếp cùng nhau không.
Tuy nhiên, bạn chớ hiểu nhầm tôi đang khuyến khích hai người ly hôn. Những phân tích ở trên nhằm giúp bạn có được cái nhìn cân bằng trước khi đưa ra quyết định. Ở góc độ của một chuyên gia, tôi xin được đưa ra khuyến nghị cho vấn đề hôn nhân của bạn như sau:
Bạn nên nói chuyện lại một lần với chồng; thẳng thắn, nhẹ nhàng và bình tĩnh; nói về cảm xúc, cảm nhận của bạn trong mối quan hệ này. Hãy thật bình tĩnh vì ban đầu chồng bạn có thể phản kháng, không phải anh ấy cố gắng làm thế, mà đó có thể chỉ là một phản xạ tự vệ bản năng. Qua giai đoạn phản kháng, bạn hãy nói lại một lần nữa những cảm xúc của mình, những khó khăn mà bạn đang gặp phải trong hôn nhân và mong anh ấy giúp đỡ. Không đổ lỗi, không trách móc hay nặng lời. Mong bạn hãy hiểu và nhẫn nại hết mức có thể nếu đã xác định mục tiêu là cải thiện chất lượng mối quan hệ.
Chúc bạn sớm cân bằng cuộc sống.
Muốn được chuyên gia tâm lý tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 0966 581 270. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.