Tên gọi của thành phố Pisa xuất hiện vào năm 600 trước Công nguyên, từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là "vùng đất lầy lội". Vùng đất ở Pisa có địa hình mềm, chủ yếu được hình thành từ đất sét, bùn và cát được cho là nguyên nhân khiến cho công trình bị nghiêng lún. Do nền đất yếu, tháp bắt đầu nghiêng khi được xây dựng đến tầng thứ ba, vào năm 1178. Năm 1990, tháp bị đóng cửa để tìm cách giữ nó không bị đổ. Những quả chuông đã được chuyển đi nhằm làm giảm trọng lượng và dây cáp được nịt quanh tầng ba níu giữ tháp.
Các chung cư và ngôi nhà dọc theo hướng tháp được di tản để đảm bảo an toàn. Sau một thập kỷ sửa chữa và ổn định, tháp được mở cửa trở lại cho công chúng vào tháng 12/2001.
Độ nghiêng của tháp được tăng lên bởi các tảng đá xây nở ra và chèn ép lên nhau vì sức nóng của ánh sáng mặt trời. Nhiều phương án đã được đề xuất để ổn định tháp, gồm cả việc đưa thêm 800 tấn chì vào nhằm làm đối trọng với phần đáy tháp đang nâng lên. Phương án cuối cùng ngăn chặn sự sụp đổ của tháp là hơi nâng thẳng tháp lên tới một góc an toàn hơn, bằng cách rút đi 38 m³ đất phía dưới đáy đang bị nâng lên.
Câu 5: Tháp Pisa được xây dựng trong bao lâu?