Tôi được sinh ra và lớn lên ở một miền quê, nhà tôi cũng khá đông anh em. Cũng như mọi nhà khác, nhà tôi cũng quanh năm quần quật với ruộng đồng, với cây lúa. Tôi còn nhớ những lời kể của ba tôi và mẹ tôi khi mẹ mới về nhà làm dâu. Lúc đó rất cực, làm lúa thì đâu có như bây giờ, nhiều khi đi ra ruộng là phải đi từ tờ mờ sáng vì nhà cách ruộng khá xa. Rồi thời gian cũng qua, bốn anh em tôi lần lượt lớn lên. Ba tôi vẫn gánh vác công việc để nuôi gia đình và nuôi bốn anh em tôi ăn học. Tôi rất cảm phục ba mẹ tôi.
Rồi tôi cũng vào đại học. Cái ngày mà tôi nhập học, ba tôi mua tặng tôi một chiếc điện thoại di động hiệu Nokia 1100, chiếc điện thoại mang thương hiệu mà tôi đã ước mơ từ lâu lắm rồi nhưng gia đình không mấy khá giả nên tôi đành chôn vùi ước mơ ấy. Tôi cầm chiếc điện thoại trong tay mà lòng rạo rực. Từ trước tới giờ chỉ nhìn thấy người ta xài thôi chứ chưa bao giờ cầm đến.
Nokia 1100 là một chiếc điện thoại cơ bản, chủ yếu là nghe gọi, được ra mắt vào cuối 2003. Nó không có camera nhưng có đèn pin, nhạc chuông đơn âm được cài sẵn, các phím mềm chống bụi, lưu được 50 tin nhắn và 50 số điện thoại, pin chờ đến 400 tiếng, và quan trọng nhất là nó có trò rắn săn mồi Snake II và Space Impact. Những game này tuy thô sơ nhưng chúng đã từng làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái với những phút giây chơi game thư giãn và có vẻ như vậy là cũng đã đủ.
Vào một ngày, chợt có một số điện thoại lạ gọi vào máy tôi. Tôi nghe máy, đầu dây bên kia cất lên một giọng nữ, bạn ấy hỏi "Dạ xin lỗi cho mình hỏi có phải bạn là Linh không?” Tôi vẫn còn say tiếng nói của bạn ấy, rồi bạn ấy hỏi lại một lần nữa "có phải bạn là Linh không?". Tôi mới giật mình trả lời "Ơ ơ xin lỗi. Không phải, chắc bạn nhầm số rồi" và bạn ấy xin lỗi rồi cúp máy.
Một ngày trời mưa, tôi ở phòng trọ và cảm thấy hơi buồn, tôi mới lấy điện thoại nhắn tin làm quen với bạn gọi nhầm số hôm bữa. Suy nghĩ rồi tôi quyết định nhắn "Mình tên Son, bạn tên gì? Cho mình làm quen nhé!". Rồi tôi gửi. Bất chợt một tin nhắn khác trả lời lại, tôi vừa mừng vừa sợ bị từ chối chắc quê lắm. Rồi tôi mở lên xem thì ra tin nhắn từ tổng đài gửi báo tài khoản của bạn không đủ để thực hiện. Tôi vừa tức vừa muốn cười thật to lên.
Rồi cuối cùng, tôi cũng làm quen được bạn ấy, chúng tôi nhắn tin hỏi thăm qua lại nhiều hơn. Lần đầu gặp, tôi như bị hớp hồn bởi nét dễ thương của cô ấy. Từ khi quen biết nhau, một ngày chúng tôi nhắn và nói chuyện rất nhiều, rồi chúng tôi cũng yêu nhau.
Yêu nhau được hai năm thì hai đứa làm luận văn và cả hai đều ra trường, cùng về tỉnh nhà phục vụ. Tôi làm ở bệnh viện còn bạn ấy làm tại trường trung học cơ sở của xã. Một ngày Chủ nhật, tôi mời cô ấy về nhà, giới thiệu cho gia đình tôi biết. Tôi kể cho ba tôi nghe chuyện hai chúng tôi tình cờ quen nhau, ba tôi chỉ biết cười thôi. Đúng là chúng tôi có duyên với nhau và cũng rất may mắn nhờ vào quà tặng của ba - "nó kìa".
Đi làm, tôi mua một chiếc điện thoại mới, lần này vẫn của hãng của Nokia vì nó rất bền, bắt sóng cực kỳ tốt. Tôi mua chiếc Nokia X2-02, 2 SIM, chạy trên nền tảng S40 đơn giản, màn hình 2,2 inch, độ phân giải 320x240 pixels. Ngoài khe sim nằm sâu sau pin, X2-02 còn có một khe sim ở bên ngoài cho phép rút ngay sim và không phải khởi động lại máy, camera sau 2 megapixel, giắc 3,5 mm, khe cắm thẻ microSD 32 GB. Tuy không hỗ trợ Wi-Fi, 3G mà chỉ có GPRS, Bluetooth, pin cho thời gian đàm thoại liên tục 10 giờ, nó còn có các phím Facebook và Twitter chuyên biệt ngay trên màn hình và bạn cũng có thể kết nối nhanh với các tài khoản email phổ biến Gmail, Hotmail, Yahoo! Mail. Tôi rất ưng ý với chiếc điện thoại này.
Tôi không còn xài cái điện thoại cũ trước đây nữa, tôi cất nó vào. Nhiều lúc vợ chồng ngồi tâm sự và lấy nó ra như là vật kỷ niệm - vật nối kết hai đứa tôi. Nhờ nó mà tôi tìm được một nửa của mình, tìm được hạnh phúc cho tôi, cho gia đình tôi. Đến giờ hai máy vẫn hoạt động rất tốt, điện thoại, nghe nhạc ầm ầm; về quê mà không sợ mất sóng.
Tôi xin cảm ơn ba tôi đã cho tôi sự nghiệp cũng như gia đình hạnh phúc như hôm nay, cảm ơn món quà của ba, con thương ba, mong ba sẽ sống đời với chúng con.
Không quên cảm ơn Nokia đã tạo ra "hai cánh tay thần thánh" kết nối những yêu thương lại với nhau và mong rằng Nokia sẽ tiếp tục tạo ra những thiết bị "nồi đống cối đá" cứng rắn nhưng hoàn hảo, thùy mị để nối kết mọi người lại với nhau và ở bên nhau dài lâu. Mong rằng Nokia phát triển thịnh vượng hơn thời hoàng kim trước đây.
Nguyễn Văn Son
Từ 25/10 đến 21/11, chuyên trang Số hóa của VnExpress tổ chức cuộc thi "Chiếc điện thoại Nokia đầu tiên của tôi". Đây là nơi bạn đọc chia sẻ kỷ niệm về chiếc điện thoại di động Nokia đầu tiên mà mình sở hữu, những giá trị mà hãng công nghệ Phần Lan mang lại. Thời gian gửi bài dự thi bắt đầu từ 10h ngày 25/10 đến hết 24h ngày 21/11, tương đương 4 tuần thi.
Mỗi tuần, ban tổ chức sẽ trao ba giải thưởng tuần cho ba bài viết có số điểm cao nhất, mỗi giải là một điện thoại Nokia 3.1 trị giá 3,99 triệu đồng.
Cuối cuộc thi, ban tổ chức sẽ lựa chọn ra các bài dự thi có chiếc điện thoại Nokia đầu tiên vẫn còn sử dụng được cho đến hiện nay để chấm điểm, sau đó chọn ra ba bài viết có nội dung hay và cảm xúc nhất để trao giải đặc biệt. Mỗi giải là bộ đôi điện thoại Nokia 6.1 Plus (trị giá 6,59 triệu đồng) và Nokia 5.1 Plus (trị giá 4,79 triệu đồng).
Gửi bài dự thi tại đây