
Bờ biển ở quần đảo Shetland. Ảnh: Alamy.
Nghiên cứu do các nhà khoa học tại Đại học Sheffield, St Andrews và York chỉ ra ngày nay, một thảm họa ở quy mô tương tự sẽ gây ra hậu quả tồi tệ hơn. Mật độ dân số đông hơn và mực nước biển cao hơn có thể phá hủy những khu vực ở sát biển trong thành phố và khu cảng ở Arbroath, Stonehaven, Aberdeen, Inverness và Wick, tất cả đều nằm phía trên mực nước biển chưa đến 10 m và trực tiếp quay ra biển.
Nghiên cứu lập bản đồ tác động của sóng thần cổ đại lần đầu tiên, sử dụng mô hình để ước tính sóng biển có thể tràn bao xa vào đất liền. Các ước tính chỉ ra nước biển có thể tiến sâu vào bờ tới gần 30 km, đe dọa tàn phá hoàn toàn những thị trấn như Montrose, nơi nằm trên phá thủy triều và có dân số 12.000 người.
Sóng thần Storegga được xem như thảm họa tự nhiên lớn nhất từng xảy ra ở Anh trong 11.000 năm qua, hình thành do lở đất dưới biển Na Uy. Nước biển tràn bờ đã làm ngập Doggerland, cây cầu cạn nối Anh, Đan Mạch và Hà Lan ở phía nam Biển Bắc. Trận sóng thần cũng tác động tới người dân thời Đồ đá giữa. Phương pháp xác định niên đại phát quang, đo năng lượng phát ra sau khi vật thể tiếp xúc với ánh sáng Mặt Trời, được sử dụng trong nghiên cứu để đánh giá trầm tích và cặn lắng từ trận sóng thần.
Thông qua xác định niên đại trầm tích ở Maryton, Aberdeenshire, các nhà nghiên cứu có thể xác định thời gian, số lượng và độ mạnh của cơn sóng. Những trầm tích tương tự dọc bờ biển phía đông và phía bắc Scotland, từ Berwick-upon-Tweed tới Loch Eriboll, Sutherland, bờ biển phía bắc Bergan của Na Uy, Shetland và quần đảo Faroe đã được nghiên cứu trước đây.
Dù không có mối đe dọa tương tự nào ở hướng của Na Uy ngày nay, Anh có thể vẫn có nguy cơ bị ngập lụt từ các vụ phun trào núi lửa trên khắp thế giới. Những vụ phun trào núi lửa này có thể gây ra sóng thần tương tự do lượng vật chất dịch chuyển.
An Khang (Theo Guardian)