![]() |
Anh Đỗ Hải Dương bên robot của công ty. |
Cha đẻ con robot này là Trần Trọng Cảnh ở thôn Thống Nhất, xã Yên Hợp. Cảnh không chỉ được trao giải nhì Sáng tạo thanh thiếu niên toàn quốc 2005-2006 mà còn được ghi danh trong đoàn tuổi trẻ Việt Nam tham dự Hội chợ sáng tạo tài năng trẻ Đông Nam Á ở Singapore. Tuy đoạt giải nhưng con rolot của Cảnh còn thô nháp, đơn giản một thứ đồ chơi công nghệ cao.
Cảnh và những thanh niên ham mê chế tạo rolot của Việt Nam đều sáng tạo trong điều kiện thiếu thốn. Đội robocon Telematic đã mất bao thời gian ra chợ trời lùng kiếm từng cái rơ le, lấy vải dày quấn quanh dây thun thay cho lò xo để ráp nên những con robot theo đúng thiết kế của mình, giành ngôi vô địch Robocom châu Á - Thái Bình Dương năm 2002. Biết chuyện đó, các đối thủ càng thêm nể vì tiềm năng của Việt Nam trong lĩnh vực công nghệ tin học - cơ khí này. Tiềm năng này càng được khẳng định bởi lần thứ ba giành chức vô địch Robocon Châu Á - Thái Bình Dương 2006.
Thực ra khả năng sáng tạo robot của người Việt đâu chỉ dừng ở mức đồ chơi, tiềm năng... mà đã thành công nghệ sản xuất những thiết bị tự động, thực hiện những thao tác, quy trình được lập trình. Nhưng việc sản xuất theo công nghệ cao mới chỉ được thực hiện ở nước ngoài, chẳng hạn như cơ sở Electroselvo của Đỗ Hải Dương, nằm tại Công viên Trillium Business, bang Ontario, Canada.
Cơ sở này rộng tới 3.000 m2, luôn được các tập đoàn cỡ lớn như Thysen - Krupp, Michelin... tới giao dịch. Cơ sơ này chuyên thiết kế, sản xuất, lắp ráp dây chuyền tự động cho các nhà máy công nghiệp.
Để có được cơ ngơi này, Đỗ Hải Dương đã trải qua nhiều năm mày mò tự học và làm việc ở nước ngoài. Học xong phổ thông, Đỗ Hải Dương lại kiếm sống bằng nghề thợ điện. Ông đã biến những linh kiện điện tử từ xác máy bay Mỹ thành radio bán dẫn rất được chuộng thời đó. Nhờ thế, Đỗ Hải Dương được nhà máy cử đi học Đại học Bách khoa. Rồi ông lưu lạc sang Canada, tiếp tục đời làm thợ. Một lần, con robot chủ lực của nhà máy sinh tật không chịu hoạt động. Các kỹ sư tài ba nhất được trưng tập để bàn phương cách chữa chạy. Khi cuộc họp kết thúc cũng là lúc người thợ Việt Nam sửa xong con robot.
Sau việc đó, công ty cử Đỗ Hải Dương sang Mỹ lắp ráp dây chuyền tự động cho một hãng ôtô, nhưng phải giấu nhẹm danh tính và quốc tịch Việt Nam, bởi tính kỳ thị của ông chủ dự án. Tới ngày chạy thử, dây chuyền hoạt động quá "ngon" khiến ông chủ Mỹ vui sướng hết cỡ. Khi đó, Đỗ Hải Dương bảo "Mình vốn là V.C (Việt cộng) đấy".
Rồi Đỗ Hải Dương xin nghỉ việc để tu nghiệp bậc đại học chuyên ngành máy - tin tại Đại học Toledo, bang Ohio, Mỹ. Tốt nghiệp, ông được mời gia nhập Hiệp hội quốc gia kỹ sư chuyên nghiệp ở Mỹ. Quay lại Canada, ông lập công ty riêng Electroservo.
Trở về Việt Nam khảo sát tình hình, Đỗ Hải Dương nhận định, nhu cầu về robot trong nước đã khá cấp bách, nhưng giá nhập quá cao, trong khi tiềm năng tràn trề không được khơi dậy. Do đó, ông có ý định mở xưởng thiết kế, sản xuất robot ngay tại quê nhà.
(Theo Tri Thức Trẻ)