Là người từng trải qua nhiều cung bậc buồn vui, cay đắng trong tình yêu và cuộc sống nên tôi rất trân trọng những người đàn ông và những người bạn nghiêm túc, chân thành. Tôi độc thân, vui vẻ, hoà đồng, thân thiện và dễ thương, độc lập tài chính, chưa bao giờ lợi dụng đàn ông trong tình yêu vì tiền bạc. Tất nhiên tôi vẫn có những khuyết điểm riêng nhưng đang cố gắng thay đổi từng ngày để hoàn thiện hơn, theo hướng thiện. Tôi nghĩ mình có nhiều điểm tốt hơn là điểm xấu.
Đang mùa dịch Covid-19, tôi rảnh nên xài mạng xã hội và có rất nhiều người nước ngoài cũng như trong nước vào làm quen. Tôi chỉ có ấn tượng với anh nên dành thời gian để nói chuyện. Theo như anh nói, anh hơn tôi một tuổi, độc thân, đang làm việc ở nhà vì dịch Covid-19. Tôi nghiêm túc khi tìm hiểu ai đó, hy vọng gặp được một người biết trân trọng tình cảm, có tài mà không có đức hạnh thì tôi sẽ không kết hôn.
Từ ngày chúng tôi nhắn tin qua mạng cho đến lần đầu gặp nhau chỉ có 4 ngày, thời gian không quá nhiều để hiểu hết một người nên tôi rất cẩn thận. Đang dịch bệnh, tôi không thể gặp anh ở quán cà phê hay đi ăn được, cả hai hẹn đi bộ cùng nhau ở công viên. Anh không cao, tôi không quan trọng hình thức bên ngoài nhiều, anh cũng không có vẻ là "Sở Khanh" nhưng tôi luôn cảnh giác. Mới gặp nhau cũng hơi lúng túng, sau đó tôi bình tĩnh và cả hai đi bộ với nhau vui vẻ. Khi đi bộ với tôi, anh thích đi gần, muốn cầm tay tôi rất nhiều lần nhưng vì tôi đã cảnh giác nên né được.
Khi về nhà, tôi nhắn tin, muốn một mối quan hệ nghiêm túc, cả hai cho nhau thời gian tìm hiểu. Khi đủ tin tưởng, tôi sẽ yêu anh và chuyện đó xảy ra là điều bình thường, chỉ cần thấy anh có tình cảm thật lòng. Tôi biết mình không còn nhiều lựa chọn như thời dưới 30 tuổi, không kén chọn và sẽ rất trân trọng những người đàn ông nghiêm túc, không lợi dụng nhau vì tình dục. Tôi trải qua vài mối tình, đủ để nếm sự đời, mất nhiều thứ, không muốn mình đau khổ vì một người đàn ông không xứng đáng.
Anh có vẻ không hài lòng khi tôi không cho cầm tay ở lần đầu gặp nhưng vẫn nói chuyện những ngày sau đó. Khi nhắn tin, anh hỏi tôi về quan niệm tình dục. Tôi muốn thử anh và hào hứng khi anh nói đến vấn đề này. Anh cũng hứng thú khi tôi sẵn sàng lắng nghe và tận tâm chat. Anh bảo bản thân có ham muốn cao, chia tay người yêu hơn một năm. Đi chơi với tôi, anh muốn được cầm tay, ôm, hôn thì mới vui và thú vị. Anh chưa nghĩ đến sex, chỉ thích đụng chạm thôi. Tôi cũng muốn thử để xem anh coi trọng tình yêu hay tình dục. Những lời tôi nói, có lẽ anh nghĩ thật và rất muốn gặp tôi.
Chúng tôi lại hẹn gặp nhau đi bộ, lần này tôi để anh cầm tay vì thấy mình cũng có tình cảm. Anh đòi hôn má, tôi né. Tôi cảnh giác nên không dám đi gần anh. Đi bộ được 30 phút, tôi khát nước, anh vào xe ôtô lấy cho tôi. Anh ngồi trong xe, tôi ở thế phòng bị nên ngồi một chân để trong xe, một chân để ngoài xe. Anh cứ kéo tay tôi vào, tôi không đồng ý, anh bực quá nói to: "Thôi anh đi về, không nói nữa". Anh bỏ tôi một mình và đi về. Tất nhiên là tôi đi xe riêng nên về sau đó.
Anh không biết tôi luôn trong trạng thái phòng trường hợp bị anh khống chế không thể chống cự. Lý do là tôi không biết anh có vợ con hay còn độc thân như anh nói, không muốn mình trở thành người thứ ba đầy tội lỗi. Tôi thà chịu tiếng "ế" chứ không muốn mang tội lỗi chỉ vì một người đàn ông.
Về nhà, tôi nhắn tin nói anh đi về như thế là ích kỷ. Anh nhắn lại: "Đừng nhắn tin làm phiền anh nữa, cảm ơn". Tôi nói thẳng: "Người có tài có đức sẽ được nể trọng. Người có tài mà không có đức cũng không được gì. Từ nay, nếu gặp tôi ngoài đường, xin hãy né ra, xấu hổ lắm". Tôi xoá luôn nick anh, xóa số điện thoại. Chúng tôi không liên lạc gì sau đó nữa.
Tôi không còn nhỏ, không khờ dại như những lần yêu trước. Tôi sẽ có tình dục nếu người ấy yêu thương mình thật lòng và nghiêm túc đi đến hôn nhân. Mọi người cho ý kiến, tôi làm vậy có đúng không? Có nói gì quá đáng với anh không? Xin cảm ơn.
Vân
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.