Mỗi khi mệt mỏi, Zheng lại đến The Promised Land, một quán cà phê ở trung tâm Thượng Hải. Ở đó, cô được một nam nhân viên đẹp trai mang đồ uống, xem phim cùng cô và chăm chú lắng nghe cô tâm sự. Giá của một buổi cà phê đặc biệt này là 400 tệ (khoảng 1,4 triệu đồng). Nhưng Zheng nói chúng đáng giá.
"Các nam phục vụ ở đây tôn trọng và quan tâm đến cảm xúc của tôi. Kể cả có bạn trai thì anh ta cũng không thể ngọt ngào với tôi đến thế", Zheng nói.
Dịch vụ này có tên là "Butler cafe", một hình thức kinh doanh có nguồn gốc Nhật Bản nhưng đang được phụ nữ Trung Quốc ưa thích. Các doanh nghiệp đã thành công trong việc khai thác nỗi thất vọng về một xã hội quá gia trưởng. Nhiều nghiên cứu phát hiện, trong quan hệ vợ chồng, phụ nữ Trung Quốc kém hạnh phúc hơn chồng, ở tất cả nhóm tuổi.
Mero, một trong ba người đồng sáng lập của The Promised Land, cho biết quán cà phê này nhằm mang đến cho phụ nữ một không gian mà họ có quyền kiểm soát. "Sứ mệnh của chúng tôi rất đơn giản: Quan tâm đến nhu cầu của phụ nữ nhiều nhất có thể", Mero nói.
Ở quán cà phê khai trương tháng 10 năm ngoái này, khách có thể chọn người đàn ông họ thích, những điều muốn làm cùng nhau và cả cách người phục vụ ăn mặc. Họ cũng được thuê một chàng trai cùng mình đi mua sắm, làm các công việc lặt vặt khác qua dịch vụ "bạn trai trong ngày".
Theo Mero, hầu hết khách hàng là phụ nữ có trình độ đại học và có tư tưởng cởi mở. Họ chi khoảng 600 tệ (2,1 triệu đồng) cho mỗi lần sử dụng dịch vụ. Thành viên VIP chi khoảng 25.000 tệ (khoảng 88 triệu đồng) để được tham dự các bữa tiệc đặc biệt cùng chàng trai mình muốn và các đặc quyền khác.
Wang Qian, một sinh viên 24 tuổi, là khách quen của quán vì thích cảm giác được quyền chủ động khi đến đó. Theo Wang, nhiều người cô gặp là "đàn ông bình thường nhưng hay ảo tưởng về bản thân". Còn các chàng trai butler rất chu đáo, không bao giờ tỏ ra dạy dỗ người khác.
"Khi tôi chơi trò chơi với đàn ông, đôi khi họ háo thắng đến mức tôi có cảm giác như mình không tồn tại. Nhưng ở đây, các chàng trai để tâm đến cảm xúc của tôi và cổ vũ để tôi thấy mình đã chơi trò đó rất tốt", cô nói.
Đối với một công chức như Zheng, butler cafe có ý nghĩa rất lớn. Lần đầu cô đến đó vào tháng 4 chỉ vì tò mò, nhưng giờ là khách hàng quen thuộc. "Các chàng trai khiến tôi thấy mình được tôn trọng. Với họ, tôi là nữ hoàng", cô cười rạng rỡ.
Khi kết hôn, Zheng không vui. Cô thấy mình bị biến thành một người vợ hay cằn nhằn, quát mắng chồng, phải dậy cho kịp giờ đi làm mỗi sáng. Cô thích ở quán cà phê này để bản thân được tôn trọng và được cung phụng. "Hồi đó, tôi luôn cáu kỉnh và tôi chẳng thích như vậy tẹo nào. Khi ở bên các chàng trai butler, tôi gần như thì thầm với họ", cô kể.
Những người bạn bảo thủ không ủng hộ thú tiêu khiển mới của Zheng, nhưng cô không quan tâm. Sau cuộc hôn nhân tan vỡ vì chồng ngoại tình, Zheng quyết định chấm dứt sống theo kỳ vọng của xã hội. Cô nhuộm tóc bạch kim và công khai khẳng định mình là một phụ nữ độc lập.
"Theo quan niệm truyền thống của Trung Quốc, đàn ông phải là người trụ cột trong gia đình. Nhưng không có gì sai khi phụ nữ bỏ tiền thuê đàn ông mua vui", Zheng nói. Cô thích trả tiền cho đàn ông để họ chiều chuộng mình hơn là hẹn hò với họ và không có ý định tái hôn.
Mero rất ngạc nhiên khi quán cà phê của mình tác động sâu sắc đến cuộc sống của mọi người. Khi bắt đầu kinh doanh, cô và các đối tác chỉ nghĩ đơn giản là "một chút thú vị phù phiếm".
Tuy nhiên, nhiều nam phục vụ cho biết họ phải trả giá đắt để thỏa mãn nhu cầu của các nữ khách hàng. Ngoại hình của họ bị kiểm soát rất khắt khe. Các chàng trai phải cao ít nhất 1,85 m, nếu không phải rất đẹp trai. Họ cũng cần chăm sóc da và trang điểm kỹ càng.
Junxi, 23 tuổi, đã làm ở đây được năm tháng. Anh cho biết, cả ngày chỉ xoay quanh việc làm sao cho mình trông thật hấp dẫn. Mỗi tối, anh đi ngủ sớm để có vẻ mặt tươi tắn vào ngày hôm sau. Vào buổi sáng, anh dành nhiều thời gian đánh phấn nền để che đi khuyết điểm, tô lông mày và thoa chút son.
Các chàng trai cũng được chia thành ba cấp độ với mức giá khác nhau: nhân viên mới, cao cấp và cấp người nổi tiếng. Để thúc đẩy sự cạnh tranh giữa các nhân viên, quản lý treo một tấm bảng trên tường hiển thị khoản tiền tip mà phục vụ có thể nhận.
Là một người mới, Junxi ở cấp thấp nhất. Mặc dù cao 1m87 và mảnh mai, anh vẫn rất tự ti về cơ thể và lo lắng về cân nặng. "Tôi gần 60 kg, béo quá!", anh than.
Ngoại hình không phải nỗi lo duy nhất các chàng phục vụ ở butler cafe trải qua. Nhiều người nói họ bị nhầm là trai bao và thường xuyên bị quấy rối tình dục. The Promised Land phải đưa ra các chính sách nghiêm ngặt. Mỗi phòng đều được trang bị một camera an ninh, giám sát các chàng phục vụ và khách hàng.
Changze, một phục vụ cấp độ người nổi tiếng, ăn mặc theo phong cách của một ngôi sao nhạc pop Nhật Bản cho biết: "Vô số lời mời thân mật với tôi. Nếu khách khăng khăng muốn phục vụ như vậy, tôi sẽ nói rằng quán không cho phép".
Vì sự nhạy cảm này, nhiều chàng nhân viên không dám nói với cha mẹ mình đang làm ở The Promised Land. Họ cũng cho biết chỉ phục vụ khách như nữ hoàng vì thu nhập. Bản thân họ không ủng hộ trào lưu này.
Dù một số người ca ngợi quán butler là một bước tiến cho sự giải phóng phụ nữ, những người khác lại cho rằng đó chỉ là trò tiêu khiển. "Các chị em hãy bình tĩnh! Lý do các chàng trai cao ráo, đẹp trai và hiền lành là vì bạn đang bỏ tiền ra trả lương cho họ. Họ có nghĩa vụ phục vụ bạn, thế thôi!", một người bình luận trên mạng.
Nhật Minh (Theo Sixth Tone)