Thánh địa lịch sử Machu Picchu là di sản thế giới của Peru, được UNESCO công nhận vào năm 1983.
Theo tiếng của người Inca, Machu Picchu có nghĩa là "Cổ Sơn", thỉnh thoảng được gọi là "Thành phố đã mất của người Inca", là khu tàn tích nằm ở độ cao 2.430 m giữa một khu rừng nhiệt đợi, cách thành phố Cusco của Peru khoảng 70 km.
Theo tài liệu của UNESCO, Machu Picchu được xây dựng vào thế kỷ 15 và đã bị bỏ hoang khi đế chế Inca bị chinh phục bởi người Tây Ban Nha vào thế kỷ 16. Mãi đến năm 1911, khu phức hợp khảo cổ mới được biết đến rộng rãi sau khi được nhà khảo cổ Hiram Bingham khám phá ra.
Điểm nổi bật của khu di chỉ Machu Picchu là những bức tường với hàng nghìn viên đá xếp chồng lên nhau một cách hệ thống, chỉn chu mà không hề sử dụng chất kết dính nào. Thậm chí, người Inca cổ đại còn làm được những bức tường thành có đường cong mà khoảng cách giữa các khối đá vẫn rất kín kẽ.
Kiến trúc đặc biệt của Machu Picchu hòa cùng thiên nhiên tuyệt đẹp xung quanh tạo nên khung cảnh hùng vĩ, giúp khu này thu hút rất nhiều khách tham quan mỗi năm.
Câu 3: Thủ đô nước nào dưới đây được UNESCO công nhận là di sản thế giới?