Nguyễn Tuân viết Phở dưới dạng tùy bút nên ngắn gọn và súc tích. Tùy bút viết trong hoàn cảnh ông đang tham dự Đại hội hòa bình thế giới ở Phần Lan năm 1957. Tại đó, tác giả được ăn uống với nghi thức trang trọng: đồ sứ, pha lê, khăn trải bàn trắng muốt… nhưng lại cảm thấy không ngon.
Ở nơi đất khách quê người, Nguyễn Tuân nhớ về bát phở Hà Nội. Ông cùng các bạn trong đoàn cùng bàn về những đặc điểm của phở dân tộc…
Phở còn tài tình ở cái chỗ là mùa nào ăn cũng thấy có nghĩa thâm thúy. Mùa nắng, ăn một bát, ra mồ hôi, gặp cơn gió nhẹ chạy qua mặt qua lưng, thấy như giời quạt cho mình. Mùa đông lạnh, ăn bát phở nóng, đôi môi tái nhợt chợt thắm tươi lại.
Nguyễn Tuân mất tại Hà Nội vào năm 1987. Năm 1996, ông được nhà nước truy tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I). Hà Nội có một tuyến phố mang tên ông.