Mẹ ạ!
Ở bên kia, thời tiết giờ thế nào rồi. Có lạnh như ở quê mình không? Mẹ có khỏe không? Mẹ nhớ mặc thêm áo ấm vào nhé! Còn nhiều câu hỏi nhưng có một câu con rất muốn hỏi mẹ ngay từ đầu thư “Mẹ có nhớ con không?”. Con ở bên này đang mong Mẹ từng đêm. Mong mẹ sẽ về thăm con một lần trong những giấc mơ kỳ diệu. Chỉ vậy thôi mẹ à!

Bây giờ đã là hâm hai Tết rồi. Ngoài đường xe cộ đã đông đúc, người đi cũng nhiều hơn. Không khí Tết đã tràn ngập khắp phố thị đến đường quê. Không khí ấy đã len lỏi đến cổng nhà mình rồi. Ba đã cày mảnh đất trước nhà. Chặt vài cây sặc. Mua vài mét lưới dăng hết mảnh đất cày. Đất đã được tỉa tươi xốp. Từng luống cải đã xanh màu non mơn mởn. Ngoài những luống cải đã được con và ba cấy. Ba đã cấy lên luống rau muống với mong muốn năm mới “muốn gì được đấy”. Nếu như vậy con chỉ muốn “Mẹ về với con trong Tết này” được không vậy Mẹ.
Mẹ ơi, năm nay nhà mình không trồng dưa leo được nhiều. Tiết trời năm năm lạnh và mưa nhiều nên hạt khó nảy mần. Mẹ biết không? Ba trồng nhiều rau xanh lắm. Ba sợ ăn rau chợ không đủ vệ sinh. Lúc cần là có rau ăn ngay, không phải lộc cộc đạp xe ra chợ mua.
Con nhớ những năm còn được chuẩn bị đón Tết cùng mẹ. Trong những luống cải xanh mơn mởn ấy, con thì hí hởn tìm bắt sâu, mẹ lại lom khom với chiếc cuốc trên tay. Mẹ đưa từng nhác cuốc một xuống mảnh đất để đất tươi xốp, cải nhanh phát triển. Mẹ cũng không quên mò mẫn những bụi cỏ dại rất kỹ càng. Mẹ đưa những khóm cỏ ấy cho con. Con hào hứng vì trên tay có những thứ cỏ màu xanh, vàng. Thế là mẹ đưa con, con thì lon tom đem đi vứt. Vậy là ngót trưa mới xong công việc làm cỏ, xới đất của mẹ con mình.
Mẹ còn nhớ những ngày giáp Tết không? Trời nắng chang chang chứ không phải u ám và lạnh lẻo như bây giờ. Những cây củi to được đưa nhanh vào lò. Không khi nào bếp lửa tắt cả. Mẹ ngồi bên bếp lửa. Mồi hôi trên trán lăn dài xuống hai gò má hốc háp. Lăn dài. Lăn dài. Rơi xuống ngực áo mẹ. Thấm đẫm chiếc áo nâu sờn. Đôi bàn tay mẹ khéo léo quay tròn từng vá bột trên khuôn bánh. Nhanh tay mẹ đậy nắp vung nồi rồi chờ bánh chín. Đôi bàn tay ấy lại từ từ đưa cây vớt bánh vào thau nước ngụi, nhanh nhảu và khéo léo đưa lên nồi. Mở nắp vung ra là một màn khói nhẹ bay ra, cay xòe mắt mẹ.
Bằng tài năng của một người thợ lâu năm, mẹ nhanh chóng đưa những lá bánh đặt lên liếp. Đôi chân nứt nẻ vì sương sớm, từ tốn từng bước một nhưng đủ nhanh để kịp thời gian đưa liếp bánh ra sân phơi cho kịp nắng trưa và trở lại bếp cho những liếp bánh khác. Công việc của con lúc ấy là trông gà và thưởng thức những chiếc bánh nóng hổi mẹ mới cho ra lò.

Những ký ức ấy cứ ùa về trong con những độ xuân về. Con lại nhớ dáng mẹ gầy hao ngồi bên nia lá chuối, thau bột, tô đậu phụng gia nhuyễn. Con cứ ngồi nhìn mẹ lấy dao khoanh từng mảnh lá chuối thành hình tròn mà con lại không làm được. Mẹ thật tài năng. Nhìn mẹ lấy từng muỗng bột nhỏ lăn tròn, to và đều. Rồi lại cho một muỗng nhưn đậu phụng vào giữa, lăn tròn trên tay, cho vào một góc lá chuối, cuống lại. Đôi ta chai sạn lại tỉ mẫn từng chút một, bẽ từng góc lá chuối để cho ra chiếc bánh ít lá gai vừa vuông vức lại vừa tròn trĩnh. Nhìn những chiếc bánh ít là gai đó là con muốn ăn ngay, không cần phải đem đi hấp vì sự hấp dẫn của mùi thơm từ gừng, tinh dầu chuối, hạt tiêu, hay mùi đặc trưng của lá gai đã đốt.
Và còn nhiều công việc ngày Tết mẹ đã chuẩn bị cho gia đình. Tết này và 6 cái Tết đã qua mẹ đã không làm công việc ấy. Tâm trạng hứng khởi đón Tết đã không còn trong con. Con không buồn làm việc gì cả. Con cứ chờ, chờ mãi nhưng không có ai làm việc đó mẹ à.
Những thức ăn cho ngày Tết được chuẩn bị trước thật chu đáo. Nào là củ cải muối, thịt heo muối, các loại rau cải, bánh kẹo, mứt, hạt dưa… được mẹ chuẩn bị từ rất sớm. Bây giờ đã cận Tết nhưng mọi thứ đều chưa có gì ngoài những luống cải mới được cấy. Mọi người đều bận rộn công việc riêng của mình. Chưa ai đủ vui vẻ để đón một cái Tết nữa diễn ra.
Xuân về! Xuân đã về thật rồi mẹ à. Nhưng sao mẹ mãi không về đón Tết cùng gia đình. Ai cũng bảo Tết đến, xuân về là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Hạnh phúc vì được sum họp. Vậy… nếu thiếu bất kỳ thành viên nào trong gia đình liệu nó còn đủ ý nghĩa của “Tết sum vầy” không mẹ.
“Nhờ gió nhắn gửi những lời yêu thương này đến mẹ - người phụ nữ tôi yêu!”
Huỳnh Thị Diễm
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |