![]() |
Đừng biến mình thành giám đốc phủ sóng |
Câu chuyện bắt đầu từ "chiếc ghế" của Thịnh, giám đốc một công ty TNHH sản xuất bánh kẹo. Ở vị trí quản lý, lẽ ra anh chỉ quán xuyến những công việc có tầm "vĩ mô" như hoạch định chiến lược sản xuất, kinh doanh, lên kế hoạch hành động cho các bộ phận đầu não khác trong doanh nghiệp của mình.
Thế nhưng, mỗi khi công ty có sản phẩm mới tung ra thị trường, lại thấy anh "nai nịt chỉnh tề" cùng bộ phận kinh doanh trong các cuộc hội nghị giới thiệu sản phẩm, các buổi họp tiếp thị và bán hàng, một phần việc chuyên môn của bộ phận kinh doanh. Thịnh trở thành "giám đốc phủ sóng" toàn công ty và từ đó mọi việc bắt đầu rối lên.
Theo các nhà phân tích, đã là nhà quản lý, dù ở cấp thấp, cấp trung hay cấp cao, yêu cầu về năng lực quản lý là như nhau: đó là hoạch định chiến lược, quản lý nhân sự, và chuyên môn. Tuy nhiên, ở mỗi cấp độ quản lý khác nhau, quỹ thời gian nhà quản lý dành cho mỗi việc là khác nhau.
Hình ảnh một nhà quản lý bận rộn "tối tăm mặt mũi" vì điều hành công việc một cách quá ôm đồm hiện nay không phải là chuyện hiếm. Đơn giản vì họ không chịu chia sẻ, hay đúng hơn là không biết cách chia sẻ gánh nặng cho các nhân viên dưới quyền.
Ôm đồm công việc theo kiểu "phủ sóng toàn vùng" nếu để lâu ngày sẽ trở thành một căn bệnh mãn tính đối với nhiều nhà quản lý. Hệ quả trong những trường hợp này là bản thân nhà quản lý thì bị áp lực quá tải, trong khi công việc điều hành doanh nghiệp lại rối… như canh hẹ! Đó là một nghịch lý hoàn toàn không đáng có.
* Nhà quản lý làm đúng việc = 5W |
What: Quyết định phải làm việc gì |
Why: Phân tích được vì sao phải làm việc này |
When: Xác định thời điểm thực hiện |
Where: Biết rõ địa điểm tiến hành công việc |
Who: Chọn người có khả năng thực hiện công việc |
Nhân viên: Làm việc đúng = 1 H |
How: Cách thức thực hiện công việc (Nhà quản lý chỉ dành một ít thời gian cho việc này để hướng dẫn nhân viên chưa thạo việc) |
(Theo TBKTSG)