Phiên xử phúc thẩm Phan Minh Mẫn (20 tuổi, cựu sinh viên trường cao Cao đẳng kinh tế nghiệp vụ Phú Lâm) vì đã có hành vi chích điện cha đến chết thu hút rất nhiều sự quan tâm của mọi người. Từ sớm, khi phiên tòa chưa khai mạc, người dự khán đã ngồi chật cứng cả khán phòng rộng lớn. Lẫn trong những gương mặt căng cứng vì lo lắng của gia đình Mẫn còn có vẻ hoang mang, thấp thỏm của các sinh viên trong bộ đồng phục của trường Phú Lâm, họ là bạn học của bị cáo.
![]() |
Mẫn trước phiên xử. Ảnh: Vũ Mai. |
Trước vành móng ngựa, Mẫn cúi gằm, ánh mắt lạc hẳn khi HĐXX bước vào. Một không khí căng thẳng bao trùm cả phòng xử khi Mẫn được gọi lên thẩm vấn. Vẫn là thái độ nhỏ nhẹ, lễ phép như tại phiên tòa trước, chàng trai công nhận hành vi giết cha để giải thoát cho mẹ, đúng như những gì bản án sơ thẩm đã nêu.
Theo nội dung vụ án, năm 17 tuổi, mẹ Mẫn sinh ra cậu. Gia cảnh nghèo túng, lại gặp phải người chồng quanh năm say xỉn nên cuộc sống gia đình càng trở nên khó khăn khi em gái Mẫn chào đời. Đã vậy, cứ mỗi lần uống rượu là cha Mẫn như biến thành người khác. Ông luôn tìm cớ chửi bới, đánh đập vợ con thậm tệ và phá mọi đồ đạc. Không ít lần giữa đêm khuya ông còn đuổi mẹ con cậu ra khỏi nhà khiến họ phải đến nương nhờ bà nội. Từ khi còn là cậu bé 10 tuổi, Mẫn đã đem lòng oán hận cha.
Tối 9/11/2009, vừa đi học về, Mẫn thấy cha nằm ngủ dưới nền nhà tại phòng khách, mùi rượu nồng nặc. Nhớ lại cảnh cha đánh mẹ 2 ngày trước, Mẫn nảy sinh ý định giết ông để chấm dứt cuộc sống “địa ngục” của gia đình. Theo đó, cậu sinh viên chạy đi mua một ổ cắm điện và một phích cắm đem về nhà. Mẫn lấy một đoạn dây điện dài khoảng 1 m, tuốt hết vỏ nhựa một đoạn dài rồi cuộn lại thành vòng tròn. Sau đó, Mẫn cắm ổ điện vào nguồn, kéo lại gần cha, hai tay cầm hai đầu dây điện chích thẳng vào người cha nhiều lần cho đến khi ông nằm bất động.
Biết con phạm tội tày đình, mẹ Mẫn khóc ngất kêu mọi người đưa ông đi cấp cứu nhưng đã quá muộn. Sau đó, được sự động viên của gia đình và họ hàng, Mẫn đến công an khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Đến ngày 16/7, xử sơ thẩm, TAND TP HCM đã tuyên phạt Mẫn mức án tử hình về tội “giết người”. Ngay sau khi bản án được tuyên, với tư cách là đại diện phía bị hại, mẹ và bà nội Mẫn đã làm đơn kháng cáo tha thiết xin Tòa phúc thẩm giảm án cho con. Cùng lúc, trong trại giam, đứa con lầm lạc cũng có đơn xin giảm nhẹ hình phạt.
Vị chủ tòa nghiêm giọng thẩm vấn: “Dù ông ấy có thế nào đi chăng nữa cũng là cha của mình. Bị cáo thấy mẹ khổ quá sao không nhờ chính quyền can thiệp? Sao không khuyên mẹ ly hôn với cha mà lại âm thầm thực hiện tội lỗi khủng khiếp như vậy?".
“Hôm đó đi học về, trong nhà chỉ có bị cáo và cha, nghĩ đến việc ông làm khổ mẹ nhiều quá nên bị cáo mới nảy sinh ý định giết cha… Giờ bị cáo hối hận lắm, xin HĐXX giảm án cho bị cáo có cơ hội chuộc lại lỗi lầm, bù đắp cho mẹ và em gái”, Mẫn trả lời bằng một giọng khá mệt mỏi.
“Sinh ra ta có cả cha, cả mẹ. Cha thì bị cáo căm thù giết đi, còn mẹ thì bị cáo luôn thương yêu. Bị cáo có hiểu rằng cha mình chỉ gây đau khổ cho mẹ một, còn bị cáo đã gây đau khổ cho bà gấp mười lần không?”
Lời vị thẩm phán khiến Mẫn đỏ hoe mắt, khiến người mẹ bật thổn thức dưới khán phòng. Được hỏi vì sao cứ chấp nhận cuộc sống bị chồng bạo hành, ngược đãi mà không có biện pháp ngăn chặn hay tự giải thoát cho mình, người đàn bà nước mắt đầm đìa: “Anh ấy bình thường cũng không đến nỗi nào nhưng cứ say vào là lại đập phá, đánh đập mẹ con. Tôi nghĩ ráng chịu đựng mà sống cho con có mẹ có cha, ráng làm kiếm tiền nuôi các con... nhưng không ngờ sự thể lại ra nông nỗi này”
Cạnh bên, bà nội của Mẫn vẫn dáng ngồi xô lệch làm lộ rõ tấm lưng gù méo mó. Chỉ cách phiên tòa trước hơn hai tháng nhưng trông bà tiều tụy đi nhiều với mái đầu đã bạc gần hết, còn ánh mắt cứ đau đáu hướng về đứa cháu lầm lạc của mình. Chứng kiến cảnh bà lão bệnh tật phải chịu đựng nỗi đau mất con trai, nay có nguy cơ mất đi đứa cháu đích tôn duy nhất, nhiều người dự khán buông tiếng thở dài.
Được mời lên thẩm vấn, bà nghẹn ngào kể về bi kịch gia đình mà con dâu và các cháu nội của mình phải chịu đựng. Bà bảo, bà không đổ hết lỗi nên đứa con trai mà mình dứt ruột đẻ ra, nhưng bà không thể phủ nhận việc con dâu đã phải chịu quá nhiều cay đắng. “Nó sống 20 năm với chồng mà chẳng được ngày nào thảnh thơi. Nếu con trai tôi không tệ bạc thì cháu nội tôi không gây ra tội tày đình thế này …”. Chỉ nói được đến đó, bà lão lại khóc ngất. Tấm lưng gù như oằn xuống cùng mái đầu bạc trắng của bà.
Những phút nghị án kéo dài trong căng thẳng… Thỉnh thoảng, Mẫn quay xuống nhìn người thân buồn bã, cố nở nụ cười méo xệch khi thấy họ đang mếu máo trong nước mắt. Còn bà nội Mẫn ngồi bất động, chốc chốc lại ngước mắt lên trời cầu nguyện.
Nhận định hành vi của Phan Minh Mẫn là rất nguy hiểm, không những vi phạm pháp luật mà còn vi phạm đạo đức xã hội. Tuy nhiên, HĐXX cũng cho rằng cấp sơ thẩm áp dụng mức án tử hình là có phần nghiêm khắc, chưa xem xét đầy đủ nguyên nhân, mục đích, động cơ phạm tội của bị cáo bắt nguồn từ việc bạo hành gia đình của nạn nhân… Từ đó, Tòa phúc thẩm đã chấp nhận đơn kháng cáo của bị cáo và đại diện người bị hại, giảm án từ tử hình xuống chung thân cho Mẫn.
Suốt thời gian tuyên án bà nội Mẫn cứ loạng choạng đứng ôm ngực, thở hổn hển… Chỉ đến khi tòa tuyên bố giảm án cho đứa cháu đích tôn, bà vỡ òa trong sung sướng, vội quỳ mọp xuống cảm ơn HĐXX.
![]() |
Nước mắt nhòe gương mặt đứa con lầm lạc. Ảnh: Vũ Mai. |
Vừa tra tay vào còng, Mẫn vừa rơm rớm nói lời cảm ơn đến những người cầm cân nảy mực… Phiên tòa kết thúc trong vô vàn nước mắt, những giọt nước mắt ngập tràn hạnh phúc khi một tội lỗi tày đình vừa được thứ tha.
Vũ Mai