Xuân Quỳnh (1942-1988) là nhà thơ nữ nổi tiếng của Việt Nam với nhiều tác phẩm được yêu thích. Thơ Xuân Quỳnh được công chúng nhận xét giàu cảm xúc với nhiều cung bậc như chính tính cách của bà.
Thuyền và biển là bài thơ nổi tiếng nhất trong sự nghiệp sáng tác của Xuân Quỳnh, đăng trong tập thơ Chồi biếc (1963).
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
"Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa... còn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau - rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió"
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
Thuyền và biển được nhiều học sinh, sinh viên những năm 1960-1970 chép vào sổ thơ, chuyền tay nhau. Bài thơ phổ biến với công chúng nhiều hơn khi nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc thành bài hát cùng tên vào cuối thập niên 1970. Ngoài Thuyền và biển, ông còn phổ nhạc bài Thư tình cuối mùa thu của thi sĩ.
Câu 2: Hiện tượng nào được Xuân Quỳnh miêu tả trong một bài thơ vừa "dữ dội và dịu êm", vừa "ồn ào và lặng lẽ"?