Tôi 27, đã kết hôn gần năm. Tôi nhận thức được việc kiếm tiền để xây dựng gia đình nhỏ. Tôi hiện làm văn phòng cho doanh nghiệp nước ngoài, lương gần 8 triệu một tháng. Chồng tôi lương trung bình mỗi tháng 7 triệu. Tôi nhận thức phải cố gắng làm kinh tế giỏi để xoay sở cho tương lai tốt hơn, nhưng lười biếng và trì hoãn đã chiến thắng tôi. Mỗi ngày trôi qua, tôi đều cảm thấy tiếc nuối vì chưa làm được gì trọn vẹn.
Chỉ đơn giản là học tốt tiếng Anh để phục vụ hiệu quả hơn trong công việc và cuộc sống nhưng tôi cứ để thời gian qua đi, học vài trung tâm mà không đi đến đâu. Tôi thấy mình quá phí thời gian và tiền bạc. Dù đã lập gia đình, tôi vẫn thế này. Về lâu dài sẽ không tốt nhưng tôi chưa khắc phục được khó khăn. Tôi vẫn ở trong vòng luẩn quẩn, chưa thoát ra, vượt lên chính mình. Hiện kinh tế vợ chồng tôi chỉ đủ trang trải cuộc sống, không để dành được. Tôi muốn tiếng Anh tốt để kiếm thêm thu nhập từ những công việc liên quan đến ngành mình công tác. Xin chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên để khắc phục điểm yếu của bản thân.
Hiền
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Hiền,
Bạn nhận thức được việc kiếm tiền để xây dựng gia đình nhỏ vì 27 tuổi và kết hôn gần năm. Vậy nhận thức này bạn mới có hay đã xuất hiện từ lâu? Bạn cần xem lại lịch sử việc kiếm tiền của mình. Tâm lý là cả quá trình, không có chuyện "nằm mơ", mà phải có mục đích và theo đuổi rất lâu, nhất là những vấn đề thuộc kỹ năng như múa, hát, đàn... và học ngoại ngữ.
Việc kiếm tiền đôi khi không có quá trình mà là may mắn. Người may mắn có tiền như trúng vé số, cò đất..., không có quá trình học tập dài ngày, hoàn toàn "thiên thời" với vé số, kịp thời với cò đất... Bạn cần xem lại tư tưởng kiếm tiền mà bạn nhầm lẫn đó là nhận thức. Nhận thức là kinh nghiệm kiếm tiền, đó là phương pháp kinh doanh, sản xuất, dịch vụ nào đó. Ở bạn, chỉ mới có ý tưởng thì chưa gọi là nhận thức, vì hoàn toàn chủ quan do bạn nghĩ, chưa có cơ sở thực hiện, đó chỉ là ý thức.
Có phải vì bạn làm cho doanh nghiệp nước ngoài nên mới thấy mình thiếu tiếng Anh? Học ngoại ngữ là quá trình dài nên cần ý thức từ rất sớm, phải từ tuổi thơ, khi qua 18 tuổi thì rất khó. Vì đến tuổi trưởng thành, vùng não hoạt động ngôn ngữ đã định hình, những gì "nạp" vào lúc này thường ở tầng nông, hoàn toàn bị ngôn ngữ đã có chiếm hữu cảm xúc, bởi vậy ngôn ngữ khác lạ sẽ có cảm xúc yếu hơn. Để khắc phục người ta phải sử dụng ý chí cao độ.
Bạn ở tuổi 27 mà muốn học giỏi tiếng Anh thì hơi muộn. Ngoài 25 tuổi, sự phát âm gần như được định hình. Vì thế ở tuổi này, học ngoại ngữ bằng mắt để nhớ chứ phát âm thì hơi khó. Bạn muốn nói tốt tiếng Anh thì phải "rơi" vào môi trường toàn người nói tiếng Anh, trong hoàn cảnh bắt buộc bỏ tiếng mẹ đẻ để tồn tại. Đây là cách học ngoại ngữ của người đã trưởng thành.
Người không có cảm xúc thuận tiếng Anh mà học thì chỉ là ý thức. Lúc đầu dùng ý chí bắt ý thức phải làm, đi học ít ngày nhận thức tụt dần, càng cố học càng không nhớ và bắt đầu chán nản, thế là bỏ học. Ít lâu sau khi nghe quảng cáo nơi này học phản xạ, nơi kia học người bản xứ, lại đi rồi lại nghỉ. Cuối cùng chỉ tốn tiền oan, đây chính là điều bạn đang bị thất vọng.
Bạn đang sai lầm khi nghĩ học tốt tiếng Anh là "chỉ đơn giản". Không hề đơn giản nếu không học từ bé hoặc không sống ở Anh, Mỹ. Điều bạn nghĩ là đơn giản đang khủng bố tâm lý bạn. Tiếp tục tập trung suy nghĩ theo cách "kiếm tiền này", lúc nào đó bạn sẽ bị trầm cảm.
Bạn chấp nhận kinh tế vừa đủ để bình an là quan trọng, sau đó tìm hướng kiếm tiền khác, không dựa vào tiếng Anh bởi nó đơn giản với người ta nhưng khó với bạn. Bạn tìm thêm thu nhập như bán hàng hoặc việc gì đó không cần dùng tiếng Anh. Đồng thời, nếu nơi bạn làm có người nói tiếng Anh, bạn hãy học và nói chuyện với họ thật nhiều. Còn nếu là doanh nghiệp Trung Quốc, Hàn Quốc,... bạn có thể dừng ý định học tốt tiếng Anh. Hãy phát huy cái khác phù hợp với mình để làm giàu.
Chúc bạn sáng suốt.
Muốn được chuyên gia tâm lý tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 0966 581 270. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.