Nhiều cô gái gặp tình cảnh trớ trêu là bị người yêu phụ bạc sau khi trải qua khó khăn cùng nhau, tình huống của tôi hoàn toàn ngược lại. Tôi đã nghĩ sẽ dễ dàng chia tay bạn trai khi anh vượt qua khó khăn nhưng mọi chuyện phức tạp hơn thế. Tôi 25 tuổi, làm về mảng sáng tạo nên tính cách có phần nhạy cảm. Bạn trai hơn 3 tuổi, trước kia từng là đối tác của công ty tôi. Chúng tôi gặp nhau 2 năm trước khi tôi trong nhóm làm dự án cùng công ty anh, sau đó nửa năm thì quen nhau. Có thể vì tính chất công việc và hoàn cảnh sống khác nhau nên tính cách chúng tôi có phần đối lập. Tôi khá lãng mạn, thích nghệ thuật và nhẹ nhàng trong cư xử; anh do sinh ra là con trưởng, gánh vác gia đình từ khi cha mất (khi đó anh mới 17), lại làm trong lĩnh vực kinh doanh nên khá thực tế, gia trưởng và nhiều khi rất nóng tính. Nhiều khi thấy anh quát mắng nhân viên nặng nề, tôi hơi bị ngộp.
Điểm chung giữa chúng tôi gần như cực kỳ ít ỏi, vì vậy sau khi nhận lời quen anh được 3 tháng tôi định chia tay, tuy nhiên lúc đó công ty anh có vấn đề, rơi vào tình trạng khó khăn. Không muốn anh phân tán tư tưởng, để anh tập trung vào công việc nên tôi tạm hoãn chuyện chia tay, cùng anh vượt khó. Thời gian này tôi động viên anh tìm kiếm những mối quan hệ có thể giúp và hỗ trợ giải quyết vài công việc trong công ty. Tôi đến thăm và giúp đỡ gia đình anh. Vì thế, mẹ và em gái anh khá quý tôi dù trước kia bác không thích tôi. Mọi thứ tôi làm suốt một năm qua đều vì muốn giúp anh, muốn mọi chuyện khi qua sẽ dễ nói lời chia tay hơn. Trong thời gian đó, tôi đã nói bóng gió chuyện chúng tôi khác biệt, nên cho nhau cơ hội khác mà có vẻ anh không hiểu.
Gần đây, khi thấy công việc anh khởi sắc và vào quỹ đạo, tôi tạo khoảng cách giữa mình và gia đình anh, định tìm thời điểm thích hợp nhất để nói chuyện. Tôi bắt đầu tự hưởng thụ cuộc sống độc thân như trước khi quen anh, thực sự mà nói tôi thấy thoải mái hơn. Chuyện gần như giải quyết xong thì cách đây một tháng, mẹ anh gọi điện mời tôi tới giỗ cha anh. Bác quá nhiệt tình, tôi không tiện từ chối, chỉ nghĩ đi đến lần cuối rồi sẽ nói rõ với gia đình anh chuyện chúng tôi. Không ngờ, hôm đó anh nói giữa họ hàng là chúng tôi dự định kết hôn vào năm sau, khi công việc anh hoàn toàn ổn định, trong khi trước đó không hề bàn trước với tôi.
Để giữ thể diện cho anh, tôi chỉ im lặng, không nói gì với anh vào ngày hôm đó. Tôi thấy anh hoàn toàn thiếu tôn trọng tôi, tự ý quyết định và càng quyết tâm chia tay hơn. Sau đó, tôi chia tay, nói rõ chúng tôi quá khác biệt, thấy hai đứa không có tương lai. Anh lại cho rằng tôi bị căng thẳng sau thời gian dài cùng anh vượt qua khó khăn, rồi do anh quá bận công việc không ở cạnh nhiều nên tôi cô đơn. Tôi nói rõ chuyện phát sinh từ khi mới quen nhưng anh bỏ ngoài tai. Sau đó, anh còn tác động gia đình, bạn bè để khuyên nhủ tôi và tìm bác sĩ tâm lý cho tôi. Tuy nhiên, càng lúc tôi càng cảm thấy anh phiền hơn.
Qua em gái anh, tôi biết anh chưa nói chuyện chúng tôi chia tay với gia đình nên em gái và mẹ anh vẫn gọi điện hỏi thăm tôi thường xuyên. Tôi đã đăng ký tham gia một khóa nâng cao nghiệp vụ ở nước ngoài, băn khoăn có nên nói chuyện rõ với nhà anh để nhờ khuyên anh đừng phiền tôi nữa, hay để anh tự giải quyết? Hy vọng mọi người có thể cho tôi lời khuyên. Nói thêm nữa, quan hệ của chúng tôi trước giờ đều rành mạch về tài chính và không có nguời thứ ba (về phía tôi), còn anh thì tôi không biết. Tôi không bao giờ nhận quà đắt tiền từ anh và hoàn toàn tự chủ về tài chính. Về sự thân mật, vì muốn giữ cho đến khi kết hôn nên chúng tôi không quan hệ; với lại một năm qua cả hai đều bận, không có nhiều thời gian cho nhau. Về phần bạn trai tôi, anh là người có trách nhiệm trong công việc và nhạy bén kinh doanh, chưa nặng lời với tôi bao giờ, đối xử với gia đình hai bên tốt. Còn về những thứ khác, tôi không rõ vì không muốn can dự cuộc sống riêng tư của anh, do chuẩn bị tinh thần chia tay từ hơn một năm trước nên tôi thấy không cần thiết tìm hiểu.
Ngọc
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 0966 581 270. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.