Tôi 35 tuổi, vợ 32 tuổi, có hai con gái bảy tuổi và bốn tuổi. Vợ chồng tôi xuất thân từ nhà nông, ba mẹ đều nghèo ở nông thôn, tôi ở Hà Nam, vợ ở Ninh Bình. Chúng tôi gặp nhau khi đang làm công nhân tại Bình Dương. Nhờ sự cố gắng của bản thân, ban ngày tôi đi làm, tối đi học tại chức, cuối cùng tôi cũng có bằng đại học. Cách đây bảy năm, năm 2017, vợ chồng tôi chuyển về quận Bình Tân - Sài Gòn sinh sống.
Tôi đi làm văn phòng, vợ bán hàng online, thời thế may mắn, buôn bán thuận lợi, ba năm sau tôi vay thêm ngân hàng 800 triệu đồng để mua căn chung cư vừa xây dựng xong, giá 2,2 tỉ đồng. Có được căn nhà đó, vợ chồng tôi cố gắng cày cuốc, không nề hà bất cứ việc gì. Tôi đi làm về sẵn sàng đi giao hàng, chất hàng cho vợ, làm đến nửa đêm chỉ mong trả được nợ càng nhanh càng tốt. Vợ chồng ăn tiêu tiết kiệm, nấu một bữa ăn cả ngày, không ăn quán xá.
Mọi dự định không như mình tính, dịch Covid ập tới, công việc hai vợ chồng vô cùng khó khăn, kinh doanh online dần bão hòa, lợi nhuận của vợ giảm còn rất thấp, mức lương của tôi từ 16 triệu đồng giờ còn 12 triệu đồng. Mấy năm qua tôi chỉ trả được lãi nhà chứ không trả được gốc, nuôi hai con ăn học nhiều tháng thiếu phải vay mượn thêm, ba mẹ ở Bắc tuổi già hay ốm đau, mỗi năm về vài lần, khiến thời gian này tôi căng thẳng, suy nghĩ có nên về Bắc sống không? Tình hình hiện tại lương tôi 12 triệu mỗi tháng, vợ bán hàng được khoảng năm triệu đồng nhưng không ổn định, đang nợ ngân hàng 700 triệu đồng lãi suất 11,3%/ năm, nuôi hai con ăn học tại Sài Gòn.
Vợ chồng tôi tiết kiệm hết cỡ chỉ mong đủ hàng tháng là mừng, nhưng không biết bao giờ mới trả hết nợ, mở mắt ra là áp lực, tôi muốn bán nhà trả nợ rồi về Bắc ở nhưng vợ không đồng ý, nói về quê ở nông thôn thì làm được gì, lại phải ở chung nhà chồng, người ta cố gắng để bám trụ ở phố, mình lại về quê. Tôi thấy ba mẹ đã già, mỗi lần đi về thêm phần xa xôi, kinh tế có phục hồi lại hay vẫn mãi khó khăn như hiện tại? Rất mong các bạn chia sẻ.
Hoàng Thành