![]() |
Thủ môn Shilton chịu thua bàn tay của Maradona, năm 1986. |
1. Kết thúc trận đấu ở phút 84
Pháp là đội có nhiều duyên nợ nhất với những trận đấu gây tranh cãi, ngay từ Vòng chung kết đầu tiên năm 1930. Phút 84, các chú gà trống Goloa vẫn mê mải tấn công, hòng gỡ hòa 1-1 với Argentina. Tuy nhiên, tất cả chợt đứng khựng lại khi nghe tiếng còi mãn cuộc vang lên. Trọng tài giải thích là ông đã nhìn nhầm đồng hồ và cho trận đấu tiếp tục. Thế nhưng, đội Pháp chẳng còn tìm đâu ra hứng khởi để dâng lên, chịu thất bại 0-1 và bị loại.
2. Công nhận một bàn thắng chưa bao giờ tồn tại (vụ thứ nhất)
Đó là bàn thắng thứ hai của tuyển thủ Anh Geoff Hurst tại trận chung kết World Cup 1966. Thời gian này, người ta chưa có đủ phương tiện kỹ thuật hiện đại để xác định là bóng đã ở trong vạch vôi cầu môn sau khi bật xuống từ xà ngang đội Đức hay chưa. Những nhân vật duy nhất được quyền quyết định trong trường hợp này là trọng tài và giám biên, và cả hai đều trả lời: "Có, bàn thắng đã được ghi".
![]() |
Bàn thắng chưa qua vạch vôi của Hurst, năm 1966. |
Ở trận đấu này, người cầm còi còn xử lý sai một tình huống khác. Trận chung kết lẽ ra đã kết thúc với tỷ số 2-1 chứ không phải 4-2, khi tới phút 90, Anh vẫn đang dẫn 2-1. Thế nhưng, đúng phút cuối cùng, khi Jack Charlton (Anh) bị phạm lỗi, trọng tài lại cho người Đức được hưởng một quả phạt và họ đã gỡ hòa. Cả hai đội phải đấu thêm hiệp phụ. Tuy nhiên, ngôi vô địch vẫn thuộc về Anh.
3. Kết thúc trận đấu khi cầu thủ đang đá phạt góc
Nạn nhân chịu oan ức trong vụ này là Brazil. Khi trận đấu giữa đội bóng áo vàng xanh và Thụy Điển tại World Cup 1978 đang dừng ở tỷ số 1-1, Brazil được hưởng một quả phạt góc chỉ vài giây trước khi kim đồng hồ chỉ phút thứ 90. Cú sút từ điểm phạt góc làm tung lưới Thụy Điển, nhưng hai đội vẫn rời sân với kết quả hòa, bởi trọng tài đã thổi còi kết thúc trận đấu khi quả bóng đang bay trong không trung.
FIFA đã quyết định gửi gấp trọng tài Clive Thomas về nhà ngay sau đó, để ông có thời gian chạy chữa cho những vết bầm tím trên mặt - dấu vết của vô số đồng xu được ném xuống từ trên khán đài.
4. Công nhận một bàn thắng rồi thay đổi ý kiến
Sự việc xảy ra vào mùa hè 1982, Pháp tranh tài với Kuwait tại vòng đấu bảng Espana. Alain Giresse ghi bàn nâng tỷ số lên 4-1 khi các cầu thủ vùng Vịnh đã dừng cả lại. Trọng tài chỉ tay vào chấm tròn giữa sân, vụ náo loạn lập tức nổi lên, có sự tham gia của toàn bộ đội Kuwait và nhiều quan chức nước này. Họ cho rằng trọng tài đã thổi còi chấm dứt tình huống bóng. Người cầm đầu vụ phản đối là Hoàng tử Fahid, Chủ tịch LĐBĐ Kuwait. Ông lao từ chỗ ngồi danh dự trên khán đài xuống tận đường pitch và dọa sẽ đưa cả đội bóng nước mình rời sân, không tiếp tục trận đấu.
Không thể tin nổi, phản đối được chấp nhận: Trọng tài Miroslav Stupar (Liên Xô cũ) đã thay đổi quyết định. Tỷ số vẫn là 3-1. Tuy nhiên, chỉ vài phút sau, Pháp đã ghi được bàn thắng thứ tư và không ai còn dám bác bỏ. Đội Kuwait vẫn phải về nhà, nhưng họ có thể tự hào vì đã làm nên một chuyện hy hữu trong lịch sử bóng đá.
5. Dung túng cho một hành vi giết người
Tây Đức gặp Pháp tại Espana 1982. Trong một tình huống khung thành nhà bị uy hiếp, thủ môn Đức Harald Schumacher không cần để ý đến quả bóng, mà xông thẳng vào cầu thủ Patrick Battiston đang lao tới, quyết chí "vặt đầu vặt cẳng" anh này. Kết quả là Battiston mất 3 cái răng, chấn thương nghiêm trọng ở cổ và phải thở ôxy trong nhiều tuần.
Vậy trọng tài Charles Corver đã xử lý như thế nào?
a. Cho Pháp hưởng một quả đá phạt, đuổi Schumacher ra khỏi sân và ra tòa làm chứng rằng thủ môn này đã cố ý hành hung, khiến anh ta phải ngồi bóc lịch ít nhất 7 năm.
b. Thổi phạt, tặng Schumacher thẻ vàng và ban một quyết định có lợi cho Pháp.
c. Cho Tây Đức phát bóng, với lý do Schumacher vẫn chưa chạm vào bóng trước khi đi hết biên ngang và biến anh ta thành người hùng với việc cản phá một loạt cú sút penalty sau đó.
Đáp án là c.
6. Công nhận một bàn thắng chưa bao giờ tồn tại (vụ thứ hai)
Trận tứ kết World Cup 1986 giữa Anh và Argentina. Đội bóng Nam Mỹ vươn lên dẫn trước nhờ "bàn tay của Chúa". Thủ môn Peter Shilton bay người hết cỡ vẫn phải chịu thua Maradona nhỏ con + 1 cánh tay.
Mãi về sau này, người ta vẫn cứ phải đặt câu hỏi tại sao ông trọng tài có thể tưởng tượng được một người vừa mập vừa lùn như Maradona lại có thể nhảy cao đến mức ấy để đánh đầu vào lưới.
7. Để cho Maradona tiếp tục dùng tay chơi bóng
Sau khi thua Cameroon tại trận mở màn World Cup 1990, Argentina - nhà đương kim vô địch thế giới lúc bấy giờ - có thể đã phải xách valy về nước nếu cú đánh đầu của Kuznetsov mang tới bàn mở tỷ số cho đội Liên Xô cũ. Tuy nhiên, số phận và trọng tài đã giúp họ vào tới tận trận chung kết. Còn Maradona lại trở thành người hùng. "Ngựa quen đường cũ", cậu bé vàng lại dùng đến cánh tay "nhỏ nhắn" của mình, lần này là để phá bóng.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Liên Xô vươn lên dẫn trước 1-0, bất kể là nhờ cú đánh đầu trong tư thế thoải mái hay từ chấm phạt đền, nhất là khi Maradona bị đuổi khỏi sân vì động tác chơi bóng chuyền quá lộ liễu?
8. Mời ca sĩ Diana Ross tới sút penalty tại lễ khai mạc World Cup 1994
![]() |
Diana Ross - người đá hỏng quả phạt đền 3,5 m. |
Trong buổi trình diễn tại sân vận động Soldier Field ở Chicago, nữ ca sĩ nổi tiếng này đã chứng minh rằng hát và sút penalty là hai việc hầu như không thể làm đồng thời, khi cô để bóng bay ra ngoài khung thành từ khoảng cách 3,5 m.
Thực ra, việc một cô gái chưa bao giờ biết đến quả bóng sút hỏng không gây nhiều ngạc nhiên. Điều tồi tệ là đám cổ động viên Mỹ đã đồng loạt bật dậy, hò reo chúc mừng Ross, như thể cô vừa lập được một kỳ tích. Màn trình diễn của giọng ca "Endless love" gây ấn tượng đến nỗi, Liên đoàn bóng bầu dục thế giới đã mời ngay Ross tới hát tại lễ khai mạc World Cup của họ tại Wembley sau đó. Có lẽ trước khi nhận lời, Ross đã phải đặt điều kiện là không thực hiện bất cứ một quả penalty nào nữa.
9. Hệ thống phân phối vé tại World Cup 1998
Cứ cho là France 98 là một vòng chung kết thành công đi (đặc biệt là đối với người Pháp), nhưng câu chuyện về những chiếc vé tại kỳ World Cup này là không thể tưởng tượng nổi. Thay vì phân phối vé tới những nước có đội bóng tham gia tranh tài, ban tổ chức lại rao bán gần như toàn bộ số đó cho những người Pháp. Cổ động viên từ 31 nước còn lại phải tranh nhau 8% suất theo dõi 64 trận đấu của World Cup. Thậm chí, nếu muốn mua một chiếc vé bị người ta trả lại, bạn cũng sẽ chỉ được ưu tiên nếu gọi điện trong biên giới đất nước hình lục lăng.
10. Đưa một Ronaldo "có vấn đề" ra sân tại trận chung kết
Trước trận tranh Cup vàng giữa Brazil và Pháp năm 1998, cầu thủ hay nhất thế giới lúc bấy giờ có dấu hiệu suy giảm thể lực. Một giờ trước khi trận chung kết khai cuộc, Ronaldo không có tên trong danh sách xuất phát, nhưng cuối cùng anh vẫn ra sân. "Người ngoài hành tinh" đã vật vờ trong suốt thời gian thi đấu, còn Frank Leboeuf - người được phân công kèm Ronaldo - trở nên nhàn rỗi và làm được vô số việc không thuộc phận sự của mình.
Cho đến giờ, vẫn chưa ai có thể khẳng định cái gì đã khiến Ronaldo bị co giật - sự căng thẳng, chứng dị ứng thuốc hay một cơn đau dạ dày. Và cũng chẳng ai biết rằng có phải nhà tài trợ Nike đã gây áp lực để chàng tiền đạo răng thỏ được thi đấu hay không.
Mai Liên (theo World Cup)