Sáng 7/3/2016, Vương Quân đến đồn cảnh sát huyện Diên Trường, tỉnh Thiểm Tây trình báo vợ là Lưu Phàm, 30 tuổi, mất tích từ vài ngày trước.
Theo Quân, khoảng 8h ngày 5/3, Phàm nói sẽ về nhà bố mẹ đẻ ở cách đó 70 km, nhưng không thấy quay lại. Tuy nhiên, gia đình Phàm đi theo Quân đến đồn cảnh sát khẳng định cô không bỏ nhà đi, cho rằng việc này nhất định có nguyên nhân khác.
Phàm kết hôn với Quân năm 21 tuổi, có hai con. Để kiếm tiền cải thiện cuộc sống, Quân sang Nhật Bản làm việc ba năm, mới về nước hơn bốn tháng.
Quân nói vợ bỏ nhà đi có thể do hai người xảy ra tranh chấp vào đêm hôm trước. Khi rời nhà, Phàm đeo ba lô và túi xách, mang theo thẻ ngân hàng chứa tiền lương của chồng, điện thoại di động mới mua, vài nghìn nhân dân tệ tiền mặt và các vật dụng khác.
Phàm xinh đẹp và giao thiệp rộng nên ngay khi cô biến mất, dân làng đồn đoán cô bỏ trốn cùng người khác.
Trong khi đó, gia đình Phàm nghi ngờ lời khai của Quân, tin rằng cô không có khả năng bỏ nhà đi lúc này vì bố mới mất, tang lễ vừa hoàn thành cách bốn ngày, Phàm vốn hiếu thảo nên thường xuyên về nhà thờ cúng.
Về những món đồ Phàm mang theo như lời Quân nói, chị gái cô cũng đặt nghi vấn. Trước khi Quân về nước, Phàm sống cùng các chị em ở quê nhà Diên Xuyên, có đồ đạc cá nhân gì họ đều biết rõ. Sau khi Phàm biến mất, em gái đến phòng cô kiểm tra thì phát hiện đồ vệ sinh cá nhân và mỹ phẩm còn nguyên. Theo gia đình, Phàm rất chú trọng ngoại hình, ra ngoài nhất định phải trang điểm, nếu có ý định bỏ đi thì không thể không mang theo món mỹ phẩm nào.
Dựa trên những phán đoán này, gia đình tin rằng Phàm không phải bỏ nhà đi như lời Quân nói hay bỏ trốn cùng người khác như đồn đoán. Họ lo lắng Phàm đã gặp bất trắc. Tuy nhiên, do không có đủ bằng chứng để lập hồ sơ điều tra, cảnh sát chỉ coi đây là vụ mất tích.
Cảnh sát truy xuất hồ sơ cuộc gọi của Phàm trước và sau khi mất tích, phát hiện ngoài trò chuyện với các chị em, cô thường liên lạc với bạn cùng lớp cũ họ Phùng.
Phùng cho biết làm nghề lái taxi, thường xuyên di chuyển giữa Diên Xuyên và Diên Trường nên Phàm mới liên lạc để quá giang về quê. Dữ liệu camera hành trình cho thấy vào ngày Phàm biến mất, Phùng có đến huyện Diên Trường nhưng chỉ dừng lại 10 phút rồi đón một hành khách trở lại Diên Xuyên, hai người không hề gặp nhau.
Sau khi thẩm vấn dân làng, cảnh sát phát hiện điểm nghi vấn. Theo manh mối do Quân cung cấp, lẽ ra phải có người nhìn thấy Phàm ra ngoài vào lúc 8-9h sáng 5/3, nhưng tất cả đều nói không hề nhìn thấy cô ra khỏi nhà hay lên xe rời đi. Điện thoại di động Quân nói vợ mang theo đã bị tắt từ 5/3, thẻ ngân hàng cũng không có dấu hiệu được sử dụng.
Sau 10 ngày tìm kiếm không có kết quả, cảnh sát lấy mẫu ADN từ các con của Phàm để đối chiếu với kho dữ liệu về người mất tích nhưng cũng không tìm thấy thông tin.
Lúc này, cảnh sát nảy sinh nghi ngờ vì thái độ hờ hững, chưa bao giờ chủ động quan tâm đến tiến triển điều tra của Quân. Mỗi khi cảnh sát chủ động liên hệ, anh ta luôn lấy cớ đang định hôm sau đến đồn cảnh sát hỏi thăm tình hình.
Chị gái cho biết Phàm tính tình nóng nảy, suy đoán Quân lỡ tay sát hại vợ trong lúc tranh chấp. Gia đình Quân cũng nhận xét hai vợ chồng không hòa hợp và thường xuyên cãi vã.
Điều tra người thân của Quân, cảnh sát phát hiện anh ta che giấu nhiều chi tiết khi trình báo vợ mất tích. Quân chỉ nói vợ chồng cãi vã vào đêm hôm trước, giấu nhẹm việc họ đánh nhau.
Tối 4/3, em trai Quân ngồi trong sân đến 22h, nghe rõ tiếng vợ chồng anh xô xát nhưng không can thiệp. Đến khoảng 22h30, Quân bỗng gọi điện cho em hỏi các con ngủ chưa. Người em thấy kỳ lạ vì họ sống cùng nhà, không hiểu sao Quân không tự đi kiểm tra các con mà lại gọi điện hỏi mình. Khi báo cảnh sát Phàm mất tích, Quân đã che giấu hai chuyện này.
Ngày 5/3, Quân nói khi vợ đi khỏi nhà vẫn chưa thức dậy, nhưng dân làng cho biết nhìn thấy anh ta xuất hiện ở cửa nhà vào khoảng 5h.
Cảnh sát coi Quân là nghi phạm số một trong vụ án, nhưng chỉ bí mật điều tra tránh "rút dây động rừng", đồng thời viện cớ thu hộ chiếu đề phòng anh ta bỏ trốn.
Một tháng sau khi Phàm biến mất, Quân đăng thông báo tìm người mất tích khắp huyện Diên Trường. Trong thông báo, Quân mô tả vợ khi đi mặc một bộ quần áo màu đen, tuy nhiên chị và em gái Phàm khẳng định cô không có quần áo đen vì đồ đều lấy từ cửa hàng thời trang của chị. Cảnh sát cũng phát hiện Quân chỉ dán thông báo ở Diên Trường, không mở rộng đến Diên Xuyên hoặc những nơi khác. Hành động đăng thông báo tìm người mất tích không những không giúp Quân xóa tan nghi ngờ mà càng khiến anh ta lộ sơ hở.
Nghi ngờ Phàm có thể đã bị hại, cảnh sát khám xét trên diện rộng ở Diên Trường. Đến ngày 10/4/2016, nhà chức trách tìm thấy một chiếc ba lô trên sông cách nhà Quân ba km, được xác định là của Phàm. Không lâu sau, cảnh sát tìm thấy vài đầu mẩu thuốc lá trên bờ kè sông. Qua so sánh ADN, đầu mẩu thuộc về Quân.
Cảnh sát xác định Quân có liên quan việc Phàm mất tích nhưng gặp khó khi thuyết phục anh ta thú tội. Quân luôn giữ thái độ bình tĩnh, không chủ động nói bất cứ điều gì. Để khiến Quân khai ra chân tướng, đội điều tra cử một cảnh sát hình sự kỳ cựu thẩm vấn.
Sau nhiều giờ đấu tranh tâm lý, Quân khóc, thú nhận giết vợ. Anh ta cho biết phải làm bốc vác trong một xưởng đóng tàu ở Nhật Bản, lương hơn 200.000 nhân dân tệ, công việc rất nặng nhọc nhưng vẫn nhịn ăn nhịn tiêu để dành tiền cho gia đình.
Trước khi về nước, Quân mua một chiếc điện thoại di động đắt tiền làm quà cho vợ. Nhưng sau khi về nhà, anh ta nghe được dân làng bàn tán Phàm có quan hệ mập mờ với Phùng.
Trong ba năm Quân ra nước ngoài làm việc, số lần hai vợ chồng gọi điện cho nhau ngày càng ít, tình cảm cũng dần lạnh nhạt. Trước khi chồng về, Phàm đổi số điện thoại. Trong bốn tháng sau khi Quân về, Phàm từng ba lần đề nghị ly hôn. Những hành động của Phàm khiến anh ta tin chắc vợ có tình nhân.
Tối 4/3, mâu thuẫn âm ỉ giữa hai người bùng nổ. Theo lời Quân, để ngăn Phàm đánh đập và sợ làm ầm ĩ khiến bố mẹ biết chuyện nên anh ta lỡ tay bóp cổ vợ dẫn đến chết người.
Khi Quân gọi cho em trai vào lúc 22h30 ngày 4/3, Phàm đã tắt thở. Anh ta gọi điện để thăm dò người nhà có phát hiện chuyện gì không. Sau khi chắc chắn không bị ai phát giác, sáng sớm hôm sau, Quân đợi đến khi đèn đường tắt hết mới mang thi thể qua cửa sau lên núi, tẩm xăng đốt rồi ném xuống khe núi. Nơi này vốn không có ai qua lại nên vài ngày trôi qua không bị phát hiện.
Đến 7/3, Quân báo cảnh sát vợ mất tích để kéo dài thời gian. Anh ta nói con còn quá nhỏ, sợ ảnh hưởng không tốt nên định đợi khi con út được 6 tuổi sẽ đi tự thú.
Theo chỉ dẫn của Quân, cảnh sát tìm thấy thi thể Phàm. Ngày 12/4, Quân bị bắt với cáo buộc cố ý giết người. Cảnh sát cho rằng sau khi gây án, Quân rất bình tĩnh che giấu tội ác, báo án giả, nhiều lần cố tình đánh lạc hướng điều tra nên không thể coi là giết người khi bị kích động hay lỡ tay giết người như lời khai.
Quân bị tuyên án chung thân.
Tuệ Anh (Theo Toutiao, Sina)