- Hãy nói về “Cơn đau cuối cùng”, anh tự thấy mình cần thay đổi hình ảnh hay âm nhạc của anh đang có xu hướng... unisex?
![]() |
Bìa album "Cơn đau cuối cùng" của Lê Hiếu. |
- Tôi là một người trẻ, bắt đầu xuất phát từ nhạc xưa và giờ trở lại với dòng nhạc gần với lứa tuổi của mình hơn. Đó là sự trẻ trung. Cơn đau cuối cùng đem lại sự thoải mái và những người cùng lứa với tôi nghe nó sẽ “thấm” rất nhiều. Mới chỉ phát hành nhưng nó đã vượt con số 5 nghìn bản.
Tôi muốn tất cả mọi người đều nghe mình hát, không phân biệt giới tính hay lứa tuổi. Phần hình ảnh album được nhà thiết kế Công Trí thực hiện, tôi hoàn toàn tin vào thẩm mỹ của anh ấy. Có thể hình ảnh bìa đĩa gợi cảm như vậy, nhưng trên sân khấu tôi vẫn là một ca sĩ nam tính.
- Nam tính, đó chính là điều mà showbiz Việt đang còn rất thiếu. Anh nghĩ yếu tố đó góp bao nhiêu phần trong việc tạo nên thành công của mình?
- Có thể nói đó là một phần quan trọng. Khi tôi bắt đầu bước vào sự nghiệp ca hát, nhạc sĩ Quốc Bảo muốn hướng tôi đến một dòng nhạc dành cho người lớn. Tôi nghĩ tôi đã có một khởi đầu khác so với các bạn ca sĩ trẻ cùng lứa với mình.
- Và bây giờ, với “Cơn đau cuối cùng”, dường như anh đang trên hành trình trở lại với chính mình, với tuổi thanh xuân và sự mới mẻ. Anh nói sao?
- Cơn đau cuối cùng là album tôi tự thực hiện, tự biên tập. Tôi chờ đợi một năm, với những bài hát... vừa phải, cho đến khi nhạc sĩ Thái Thịnh đưa cho tôi bài Cơn đau cuối cùng thì tôi biết mình sẽ có một album mới. 15 ngày sau thì nó ra đời, như mọi người đã thấy.
Tôi nghĩ mình không cố tình “ra đi” hay “quay lại”, mà đó là sự thay đổi trong phong cách âm nhạc của mình, làm sao để mình gần với khán giả hơn. Nếu như trước đây, có thể bạn sẽ thấy toàn những bài nghe được. Nhưng bây giờ tôi cần phải có những bài “hit” trong album của mình, đó chính là những bài mà khán giả muốn nghe.
Những bài như thế này biểu diễn trên sân khấu sẽ hợp hơn. Còn những khán giả lớn tuổi, họ vẫn nghe được tiếng hát của tôi từ những album trước.
- Vậy là anh đã vào TP HCM 4 năm, ca hát và tạo thương hiệu cho mình. Giờ thì anh ngồi ở Hà Nội để nói về 4 năm trước, trong anh có gì đã cũ, có gì đã đổi thay?
- Đổi thay rất nhiều. Tôi lỳ đòn hơn nhiều rồi. Đi làm nghề hát đâu có phải cái gì cũng thuận lợi, cái gì cũng như ý mình đâu. Ai cũng vậy, làm người ca sĩ sẽ lắm khen chê, không phải ai cũng hiểu cho mình. Nên đôi khi cũng buồn nhiều.
Nhưng rồi mọi thứ cũng qua đi và mình bình tĩnh lại. Khi tôi mới vào TP HCM, tôi bỏ tiền ra làm đĩa, mang đến tặng các ông chủ phòng trà để xin hát, họ chẳng cho. Đĩa mình tặng xong, họ vứt cho người khác, không thèm liếc qua.
Tôi thấy tủi thân và cô độc. Nhưng rồi mình sống, mình quan hệ, mọi thứ cũng ổn dần...
Tôi là một người chất chứa nhiều mâu thuẫn. Có khi tôi muốn làm thần tượng, chính xác hơn là làm tấm gương cho các bạn trẻ, nghĩa là sống mực thước, chỉn chu và nghiêm túc. Nhưng có khi tôi lại muốn sống bụi phủi, ngang tàng. Con người mình nó như thế.
Nhưng khi định làm cái gì đó, thì mình lại phải nghĩ đến gia đình, người thân, rồi dư luận nữa. Ở Việt Nam mà gây scandal thì cũng khó khăn, dù nổi bởi scandal cũng chỉ khiến người ta nhớ đến mình vài tháng. Nếu không có thực lực mình sẽ trở về con số không.
Bốn năm trước, ít người biết đến tên tôi. Còn bây giờ tôi đã có một cái tên không lẫn với bất cứ ai. Bốn năm trước, tôi nghĩ mình có tài, mình chỉ cần có tài là đủ với nghề ca hát, nhưng giờ thì tôi hiểu không phải vậy, còn cần nhiều thứ bên cạnh một tài năng sẵn có.
Và trước tôi chỉ hát những gì mình thích, giờ tôi biết hát cả những bài khán giả thích. Họ chính là động lực để tôi tiếp tục cho ra đời những album...
- Anh thường mất bao lâu cho một album?
- Tôi đi hát 4 năm, nhưng số album của tôi đã lên tới 7, nghĩa là 7 album Lê Hiếu hát một mình và có 3 đĩa trong đó tôi tự bỏ tiền sản xuất. Tôi không nghĩ rằng nhiều hay ít mà quan trọng là nó có đạt được chất lượng không, khán giả nghe nó ra sao.
Album sản xuất không phụ thuộc vào lâu hay mau, tiền bạc nhiều hay ít mà phụ thuộc vào điều mà mình sẽ hát, âm nhạc của mình có những gì...
- Vậy anh tự đánh giá Lê Hiếu là một ca sĩ như thế nào?
- Ai mới vào nghề hát cũng gặp khó khăn, cũng gặp nhiều những đố kỵ và cách hành xử không tốt. Tôi cũng vậy. Nhưng tôi thấy mình may mắn là có được một chỗ đứng. Chỗ đứng của tôi hiện nay khá tốt so với nhiều người cùng điểm xuất phát. Tôi... chạy ngon rồi.
Tôi không đắt show nhất, không thể chạy mỗi đêm một tỉnh để hát. Dòng nhạc của tôi cũng khác. So với những ca sĩ như Đan Trường thì mật độ show của tôi thua xa. Nhưng tôi cũng có show đều.
![]() |
Ca sĩ Lê Hiếu. Ảnh: Blog Lê Hiếu. |
- Bao giờ sẽ là Lê Hiếu của một album tiếp theo?
- Tôi sẽ làm tour diễn cho sinh viên vào cuối năm nay. Sau đó tôi sẽ phát hành DVD và đây sẽ là một DVD công phu. Tôi không muốn làm một clip nhợt nhạt minh họa mà phải là một đĩa có phần kịch bản ý tưởng rõ ràng. Tôi không muốn phá hỏng hình tượng của mình vì sự vội vàng.
- Còn kế hoạch du học thì sao?
- Tôi nghĩ mình còn trẻ, mình nên học thêm. Tôi đã tính du học ở Singapore rồi, vì khi đó tôi rảnh.
Tôi nghĩ bay đi Singapore cũng như Hà Nội - Sài Gòn, mình đi học từ thứ hai đến thứ năm, còn cuối tuần lại bay về đi hát, chẳng ảnh hưởng gì. Nhưng mọi người cũng khuyên là vất vả mà không hiệu quả.
Và tôi dừng lại. Quả vậy, khi làm album mọi việc trở nên căng thẳng và có quá nhiều thứ phải lo. Tôi nghĩ mình cố làm tốt những công việc đang có. Rồi học sau vậy.
(Theo An Ninh Thủ Đô)