Người dân địa phương cho hay, tình trạng ô nhiễm kim loại xuất phát từ hoạt động công nghiệp chiết xuất chì của địa phương. Các chất gây ô nhiễm đã thấm vào đất và nước trong nửa thế kỷ qua.
Theo báo cáo điều tra năm 2000 của Trung tâm Nghiên cứu Địa chất và Môi trường Quảng Tây, tại các nguồn nước được sử dụng để tưới tiêu, nồng độ kim loại có độc tính Cadim cao hơn 17,4 lần so với tiêu chuẩn quốc gia, mức độ kim loại độc hại trong đất cũng cao hơn 29,1 lần.
Năm 2001, người dân làng Tam Hiệp từng thắng kiện các chủ sở hữu mỏ chì tại khu vực này, yêu cầu họ chi 320.000 nhân dân tệ (52.000 USD) để làm sạch đất và giảm ô nhiễm xuống mức tiêu chuẩn trong vòng ba tháng. Tuy nhiên, các mỏ chì tuyên bố phá sản sau đó không lâu, hoạt động cải thiện ô nhiễm do đó không được thực hiện.
Sau nhiều năm sử dụng nguồn nước không an toàn và tiêu thụ các sản phẩm hoa màu trồng trên đất ô nhiễm, người dân trong làng bắt đầu có những dấu hiệu sức khỏe bất thường, trong đó phổ biến là tình trạng đau xương và sưng không kiểm soát trên cánh tay.
Nhiều người nhiễm bệnh hiện không thể đi làm, thậm chí còn có người bị liệt từ cách đây 5 năm. Trong khi đó, chính quyền địa phương không cung cấp các dịch vụ y tế để chữa trị hay bồi thường cho họ.
Trường hợp tương tự cũng được ghi nhận ở tỉnh Phúc Kiến. Tuy nhiên, người dân nơi đây đã thắng kiện công ty quản lý chất thải, buộc họ bồi thường 6 triệu nhân dân tệ (980.000 USD).
Linh Anh (Theo Shanghaiist)