Ba thập kỷ trước, London biến một khu cảng bị bỏ hoang tại Canary Wharf thành một rừng các tòa nhà chọc trời bằng kính và bê tông, mô phỏng các trung tâm tài chính của Mỹ. Và đến nay, nơi đây cũng gặp vấn đề tương tự Mỹ, với các tòa nhà của khu vực rộng gần 52 ha ở phía đông London thưa thớt khách thuê.
Tháng trước, HSBC Holdings - tập đoàn tài chính lớn nhất của Anh, thông báo sẽ chuyển trụ sở chính có diện tích hơn 100.000 m2 tại tòa tháp tên gọi HSBC Tower đến một nơi làm việc nhỏ hơn ở trung tâm London. Trước đó, hãng luật Clifford Chance cũng quyết định dời Canary Wharf. Trong khi, các công ty như Barclays hay Société Générale chọn cách thu hẹp diện tích thuê.
Hiện Canary Wharf và khu vực xung quanh có tỷ lệ diện tích mặt bằng trống là 17%, so với mức 10,7% cho trung tâm London, theo dữ liệu từ UBS. Các trái phiếu của Canary Wharf Group - công ty sở hữu hầu hết các tòa nhà trong khu vực - được giao dịch với mức giảm giá sâu. Moody's đã hạ cấp tín nhiệm trái phiếu công ty xuống mức "rác" (junk) vào tháng trước.
Canary Wharf gánh chịu phần lớn khó khăn của thị trường văn phòng London. Làm việc từ xa và chi phí nâng cấp không gian văn phòng cũ để đáp ứng các quy định về môi trường đặt khu vực này vào thế bất lợi, theo Zachary Gauge, Trưởng nhóm nghiên cứu bất động sản châu Âu tại UBS.
Trung tâm tài chính này ra đời khi nền kinh tế London thay đổi vào những năm 1980. Việc hình thành khu Canary Wharf ban đầu không suôn sẻ, với việc nhà phát triển đầu tiên phá sản. Nhưng đến những năm 1990, các tòa nhà chọc trời đã hình thành tại đây, biến khu vực thành một Manhattan của London.
Từ đó, nơi này đã hút các khách hàng thuê từ khu vực tài chính truyền thống, trở thành biểu tượng toàn cầu cho việc đổi mới đô thị. Thậm chí, Cựu Thị trưởng New York Michael Bloomberg đã lấy Canary Wharf là ví dụ cho kế hoạch Hudson Yards - một dự án phát triển quy mô lớn tại Manhattan - vào cuối những năm 2000.
Nhưng một thế hệ sau, các tòa nhà của Canary Wharf đã không còn mới. Trong khi các tòa nhà hiện đại bóng bẩy đã mọc lên trên các tuyến phố sôi động hơn ở khu vực 'City of London' và nơi khác tại trung tâm thành phố.
"Tỷ lệ làm việc từ xa cao đồng nghĩa với việc nhà tuyển dụng phải tạo ra một môi trường hấp dẫn và sôi động để thu hút nhân viên trở lại", Marie Dormeuil, nhà phân tích tại công ty tư vấn bất động sản thương mại Green Street, nhận định.
Theo Green Street, giá thuê bất động sản thương mại cao cấp ở khu vực West End ở London đã tăng 8% mỗi năm trong ba năm qua, nhờ các công ty quỹ đổ xô thuê các ngôi nhà thời Georgian - khoảng năm 1714 đến 1830 - làm văn phòng. Trong khi giá thuê tại Canary Wharf hầu như vẫn giữ nguyên.
Dữ liệu từ công ty môi giới bất động sản Knight Frank, cho thấy giá thuê trung bình tại Canary Wharf là 69 USD mỗi m2, so với 95 USD mỗi m2 tại City of London và hơn 165 USD m2 tại West End.
Canary Wharf đang tìm cách hút khách thuê văn phòng trở lại. Với hầu hết khu vực được kiểm soát bởi Canary Wharf Group - liên doanh giữa Quỹ tài sản Qatar và Brookfield - dự án này có khả năng tài chính để lập kế hoạch dài hạn.
Giám đốc điều hành Canary Wharf Group Shobi Khan đã đề ra kế hoạch "Canary Wharf 3.0", cung cấp dịch vụ cho thuê nhà ở, giải trí và công nghệ sinh học. Họ dự định xây một trung tâm khoa học sức khỏe với diện tích gần 70.000 m2, được cho là phòng thí nghiệm thương mại lớn nhất châu Âu. Theo Savills, giá thuê trong lĩnh vực này có thể cao hơn 70% so với không gian văn phòng.
Về lĩnh vực nhà ở, hiện có 3.500 người sinh sống trong 2.200 căn hộ tại Canary Wharf, so với không có người thuê ba năm trước. Hai nghìn căn hộ khác đang được xây dựng. Sự kết hợp giữa các nhà bán lẻ cao cấp, nhà hàng và lễ hội âm nhạc và nghệ thuật đã mang thêm doanh thu. Theo dữ liệu từ cơ quan giao thông thành phố, lưu lượng người đi bộ vào buổi tối và cuối tuần tại khu vực này tăng 50% so với mức trước đại dịch.
Nhưng sẽ không dễ để có một sự thay đổi hoàn toàn. Lãi suất tăng và doanh thu thấp hơn có nghĩa là Canary Wharf Group cần chi thêm tiền để trang trải chi phí tân trang và xây dựng. Ngoài ra, còn một rủi ro khác, khi có ít nhân viên văn phòng hơn thì đồng nghĩa với việc ít nhu cầu đối với các cửa hàng và tiện nghi hơn. "Bạn có thể thấy một vòng xoáy đi xuống khi mọi người bắt đầu rời đi", Anthony Breach tại Centre for Cities nói.
Anh Kỳ (theo WSJ)