Qua tìm hiểu, Jack biết Peter Candlewood là người sáng lập và CEO của công ty Private Service chuyên giúp phạm nhân trong nhà tù liên bang được "mua lại" tự do và ra tù sớm, dựa vào khoản b điều 35 trong Bộ luật Tố tụng hình sự liên bang Mỹ.
Chỉ vài cú nhấp chuột, Jack đã tra được nội dung khoản b điều 35. Theo đó, tòa án có thể rút ngắn bản án nếu phạm nhân "có đóng góp đáng kể trong quá trình điều tra và truy tố người khác". Cứ mỗi kẻ buôn ma túy sa lưới nhờ tin tình báo, phạm nhân sẽ được ra rút ngắn một phần bản án.
Jack đang ở trong tù, không có tin tình báo để cung cấp song có thể thuê Peter và công ty Private Service tìm kiếm thông tin giúp mình. Năm 2014, khi Jack liên lạc, Peter tiết lộ nắm trong tay mạng lưới đặc tình có thể dàn xếp các giao dịch giả để khai thác tin tình báo trong giới buôn bán ma túy. Khách hàng như Jack chỉ cần trả tiền đầu tư cho mỗi phi vụ. Peter hứa hẹn "khả năng thành công 90%".
Peter yêu cầu Jack trả trước 2.000 USD để đọc và nắm vững hồ sơ của Jack. Nếu chấp thuận, công ty sẽ giao cho Jack bản thỏa thuận giữa công tố viên liên bang ký với nhân viên công ty, trên giấy in tiêu đề thư của tòa án liên bang để đảm bảo rằng thỏa thuận giữa ba bên là thật.
Khi trao đổi với Peter, Jack đã ngồi tù được hai năm trong bản án 9 năm về tội Lừa đảo. Đối diện viễn cảnh án tù kéo dài, gia đình ly tán, Jack khao khát được xây dựng lại cuộc đời. Dù không có gì đảm bảo, Jack và người mẹ 81 tuổi vẫn coi Peter là chỗ bấu víu duy nhất và tin tưởng chuyển tiền cho công ty Private Service.
Nhận được tiền "đọc hồ sơ", Peter yêu cầu mẹ của Jack trả thêm 4.500 USD cho lần đánh bẫy tội phạm đầu tiên. Ít lâu sau, mẹ Jack được người của Private Service cho biết khoản tiền trên đã giúp triệt hạ nghi phạm 35 tuổi mua hơn 100g ma túy từ đặc tình của công ty, nhưng như vậy vẫn chưa đủ để giúp Jack ra tù.
Người của Private Service cứ cách vài tuần lại gọi cho mẹ Jack "xin" tiền để tổ chức các vụ đột kích ổ ma túy. Mỗi lần trao đổi và cập nhật tin tức, nhân viên công ty đều tỏ ra rất am hiểu về hệ thống tư pháp hình sự Mỹ, dùng nhiều thuật ngữ chuyên ngành. Peter cũng không quên đích thân gọi điện động viên Jack và người thân cần giữ lạc quan vì "đặc tình của chúng tôi đang làm việc hết sức vất vả vì các bạn".
Sau 11 tháng trả tiền cho Private Service, Jack và mẹ đều cạn kiệt về cả tài chính lẫn tinh thần. Jack đã dùng hết quỹ tiết kiệm dành dụm cho con gái học đại học, phải bán tài sản và vay tiền bạn bè. Người mẹ cũng tiêu hết quỹ nghỉ hưu để giúp con trai nhưng Jack vẫn phải ngồi sau song sắt. Bên kia đầu dây điện thoại, Peter vẫn xoa dịu "chỉ một thời gian nữa thôi, đích đến đã ở trong tầm mắt đây rồi".
Một ngày nọ, mẹ Jack bất ngờ được đặc vụ FBI ghé thăm và cho biết các vụ đột kích ổ ma túy mà công ty Private Service cung cấp đều bị làm giả, thỏa thuận giữa công tố viên và người của công ty này chưa bao giờ tồn tại. FBI không bao giờ cộng tác với bên thứ ba hoạt động vì lợi nhuận để khai thác tin tình báo.
Qua nhà chức trách, mẹ của Jack được biết mình không phải nạn nhân duy nhất của Peter và công ty Private Service. Hoạt động lừa đảo của những kẻ này phủ toàn nước Mỹ, đặc biệt tập trung ở bang New York, Florida, và Texas... Khách hàng của công ty Private Service đều trả tiền trong nhiều tháng hoặc nhiều năm mà vẫn không được đoàn tụ với người thân trong tù. Tới năm 2016, một số khách hàng bất mãn đã đem sự việc về Peter trình báo với FBI.
Sau khi biết chân tướng sự việc, mẹ của Jack cùng một số nạn nhân khác trở thành "đặc tình" của FBI để khai thác chứng cứ về sai phạm của Peter và công ty Private Service. Họ mang thiết bị ghi âm và camera giấu kín mỗi khi gặp người của công ty để trao đổi tiền.
Song song với đó, nhà chức trách cũng điều tra và tìm ra được danh tính của kẻ chủ mưu. Peter tên thật là Alvin Warrick (42 tuổi), từng có ba tiền án về ma túy. Theo cơ quan phòng chống ma túy liên bang (DEA), Alvin cũng từng làm đặc tình cho nhà chức trách vào khoảng cuối thập niên 1990 và đầu 2000 để tránh phải đi tù. Có lẽ cũng nhờ vậy mà Alvin nảy ra ý tưởng cho chiêu lừa đảo, nhà chức trách cho biết.
Alvin có vợ tên Colitha Bush (38 tuổi), cũng là nhân viên trong Private Service. Số lợi bất chính kiếm được cả hai dùng để nuôi con, tiêu xài xa xỉ như mua nhiều xế hộp xịn, đi chơi hộp đêm, và đánh bạc. Trong video quay cảnh ăn chơi của mình, Alvin hay tự xưng là "Ông hoàng Alvin" hoặc "Ông hoàng của những giấc mơ".
Theo nhà chức trách, từ năm 2009 tới năm 2016, vợ chồng Alvin cùng bốn nghi can đã hoạt động dưới danh nghĩa công ty Private Service để lừa tiền. Chúng hứa hẹn giúp phạm nhân ngồi tù liên bang được trả tự do sớm bằng mạng lưới đặc tình chuyên khai thác thông tin tình báo ma túy. Chúng thường yêu cầu mỗi khách hàng trả số tiền lên tới hàng trăm nghìn USD chủ yếu để chi trả cho đặc tình, chỉ một phần nhỏ trong đó là phí trung gian.
Để thực hiện trò lừa đảo, Alvin và đồng bọn giả chữ ký, giấy tờ của nhà chức trách, thậm chí trả tiền cho cán bộ nhà tù và một số phạm nhân để nói dối về dịch vụ của Private Service. Công tố viên ước tính Alvin và đồng bọn đã chiếm đoạt 4,4 triệu USD của ít nhất 22 nạn nhân, trong đó có người bỏ ra hơn một triệu USD.
Có đủ bằng chứng, nhà chức trách bắt giữ Alvin và đồng phạm vào năm 2016. Băng nhóm lừa đảo bị đưa ra xét xử tại tòa sơ thẩm liên bang ở Florida, nơi bằng chứng phạm tội của các bị cáo rõ ràng nhất. Alvin và Colitha đều bị kết tội Âm mưu thực hiện lừa đảo chuyển khoản và Lừa đảo qua thư từ.
Ngày 29/6/2017, Alvin bị phạt gần 20 năm tù, Colitha lĩnh 8 năm, bốn bị cáo khác cũng lãnh án. Số tiền Alvin và đồng phạm chiếm đoạt đều đã bốc hơi từ lâu, như giấc mơ sớm được làm lại đời của những người như Jack.
Điều 35 của Bộ luật Tố tụng hình sự liên bang Mỹ cho phép tòa án được rút ngắn bản án của phạm nhân khi có đề xuất của chính phủ nếu phạm nhân đã cung cấp sự hỗ trợ đáng kể trong quá trình điều tra và truy tố người khác. Khi phạm nhân có đóng góp đáng kể, tòa án và chính phủ đều không đòi phạm nhân hoặc thân nhân của họ trả phí để yêu cầu rút ngắn bản án.
Quốc Đạt (Theo The Marshall Project)