Tôi 28 tuổi, chồng bằng tuổi, cả hai làm công ăn lương. Tôi mới sinh bé được sáu tháng và quay trở lại làm việc, trước đó chỉ có chồng lo kinh tế gia đình. Hoàn cảnh gia đình tôi hơi đặc biệt, mẹ chồng mất sớm, trên chồng có một chị gái đã lập gia đình cách nhà một km. Khi tôi về làm dâu, chưa kịp tổ chức cưới thì bố chồng mất. Trong một năm ấy vợ chồng vừa lo liệu đám hiếu của bố, vừa tự tổ chức đám cưới, cuối năm tôi lại sinh bé, thú thực tiền nong chúng tôi không để ra được bao nhiêu. Vợ chồng tôi quyết định mở sổ tiết kiệm kỳ hạn một năm với số tiền còn dư sau khi lo liệu xong công việc lớn.
>> Anh chị chồng liên tục vay tiền chồng tôi không trả
Khi tôi sinh con, chị chồng qua thăm nom, chăm sóc vài ba ngày vì không có mẹ chồng đỡ đần, chỉ có bà ngoại đến chăm. Tôi biết ơn chị về điều đó. Sau khi sinh con được hai tháng, chị chồng mở quán bán đồ dùng gia đình và bị thiếu vốn, hỏi vay vợ chồng tôi. Khi đó, ngoài cuốn sổ tiết kiệm kể trên, vợ chồng tôi mới để ra được hơn 30 triệu đồng tiết kiệm, tôi mới sinh nên đã chi trả khá nhiều khoản. Chị hỏi vay có mặt tôi và chồng nhưng không nói khi nào trả, có lãi hay không, chúng tôi cho chị vay 15 triệu đồng. Sau đó một tuần, chị lại gọi điện riêng cho chồng tôi (anh kể lại) nói chồng chị làm gì liên quan đến xã hội đen, nếu không xoay đủ tiền sẽ phải đi tù. Chị nói cuối năm bán được ôtô sẽ trả lại cho vợ chồng tôi.
Vợ chồng tôi cho chị vay thêm 15 triệu đồng nữa. Từ ngày mở cửa hàng, chị làm ăn buôn bán được, cửa hàng ở đối diện cổng nhà tôi nên tôi biết điều đó. Tuy nhiên, cửa hàng chị thuê không có nhà vệ sinh, phải sử dụng nhờ nhà chủ (ngay cạnh cửa hàng). Có lẽ chị nghĩ sử dụng nhà vệ sinh nhà tôi thoải mái hơn nên ngày nào cũng vài ba lượt sang dùng nhờ, lấy nước, rửa tay... Có đợt hai bé nhà chị vì vướng dịch Covid không đi học được, mẹ cho xuống dưới cửa hàng cùng, chúng đi nhờ nhà vệ sinh đã đành, còn tự tiện lên gác mở tủ lạnh để ăn đồ của tôi. Tôi không tiếc các cháu thứ gì, có quà bánh lúc nào cũng nhớ mang sang cho chúng. Tuy nhiên trẻ con mà không có phép tắc, nói thật tôi không ưa.
>> Vợ không muốn cho em chồng mượn tiền
Có thể tôi hơi ích kỷ và khó tính, nhưng nhà mình mà suốt ngày có người chạy ra chạy vào, nhà vệ sinh phải dùng chung (nhà tôi chỉ có một vệ sinh) tôi thấy khá bất tiện. Hiện tại, vợ chồng tôi đi làm cả ngày, con gửi bà ngoại, vẫn phải để cho chị chồng một chìa khóa để chị tiện đi vệ sinh lúc nào thì vào. Về vấn đề này, coi như tôi chẳng thiệt hại gì nên tạm chấp nhận.
Hiện tại tôi có chút khó khăn, tiền tiết kiệm được bao nhiêu vợ chồng gửi ngân hàng định kỳ nên không rút được ngay. Tôi nói chồng đánh tiếng với chị, tích cóp được ngần nào thì gửi lại cho mình chút để tôi lo công việc. Chồng lại nói trước chị vay làm ăn là phải xác định một, hai năm mới có lãi và có tiền trả. Anh không hề nhắc đến chuyện chị vay lần thứ hai, khi đó chị nói cuối năm bán ôtô sẽ trả. Tôi nhắc lại thì anh bảo tôi nhớ nhầm. Tôi chắc chắn không nhầm được chuyện này. Thực ra, chỉ có 30 triệu đồng, tôi không đòi được từ chị thì vay tạm ai đó, cùng lắm rút tiền tiết kiệm ra, chấp nhận chịu lỗ là được.
>> Em chồng liên tục mượn tiền tôi
Gần đây, chị lại hỏi vay chồng tôi tiền (tôi nghe kể lại) để nhập thêm hàng buôn bán, anh bảo không có. Tôi thiết nghĩ nếu chị chồng đã vay mượn lâu năm để làm ăn thì nên vay ngân hàng. Chồng tôi là em trai chị nhưng đã có gia đình riêng và con nhỏ cần lo. Thu nhập gia đình tôi không cao, chị làm vậy có phần ích kỷ. Tôi suy nghĩ vậy có đúng không hay bản thân mới là người nhỏ nhen, ích kỷ. Mong mọi người cho ý kiến để tôi rút kinh nghiệm.
Phương
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc