Ông là lương y Bùi Hồng Thái, người thôn Châu Sơn, xã Thạch Bình (Thạch Thành, Thanh Hóa). Dụng cụ chữa rắn độc cắn của ông chỉ là một ống nứa, ba lá trầu và chín miếng cau, được làm theo các bước. Mỗi lá trầu chia làm ba phần đều nhau cuộn với một miếng cau. Lần lượt, ông bỏ từng miếng cau trầu đưa lên miệng nhai. Miếng trầu nhai xong được đắp vào vết rắn cắn, cùng lúc ông dùng ống nứa một đầu đặt vào vết thương, đầu kia đưa lên miệng hút độc và thổi đúng 27 lần cho một miếng trầu. Công việc tiếp tục cho đến khi thổi hết chín miếng trầu, tất cả là 243 lần thổi.
Lương y Bùi Hồng Thái: "Tôi sẵn sàng hợp tác để các nhà khoa học nghiên cứu phương thuốc bí truyền". Ảnh: Công an TP HCM. |
Sau khi được ông Thái chữa trị, anh Bùi Văn Dũng bị hổ mang bành cắn khi lên rừng làm rẫy, đã qua cơn nguy kịch và dần hồi phục. Cảm kích trước tấm lòng của ông, gia đình anh Dũng đưa một chút tiền để bồi dưỡng, nhưng ông Thái kiên quyết không nhận. “Tôi chữa trị giúp người là vì cái tâm chứ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện được đền đáp. Cứu người là nghĩa vụ và cũng là nhiệm vụ thiêng liêng mà mỗi con người chúng ta đều phải làm”, ông khẳng khái.
Ông Thái cho biết, chữa rắn cắn là nghề gia truyền được mẹ ông là cụ Bùi Thị Thao, truyền lại. Cụ Thao tìm ra phương pháp chữa bệnh này và từng cứu sống rất nhiều người đi rừng bị rắn cắn. Bận công việc đồng áng, thời gian chữa bệnh bị thu hẹp nên cụ đã truyền nghề lại vào năm ông 10 tuổi. Trước khi truyền nghề, mẹ ông dặn: “Để trở thành một lương y tốt là việc rất khó, con phải biết trân trọng nghề. Không được lạm dụng bài thuốc này để trục lợi. Có như vậy nghề mới gắn bó theo con, giúp con cứu được người”.
Có nghề chữa rắn cắn, nhưng ông không hành nghề kiếm sống mà chỉ cứu giúp thiên hạ. Ông xác định tiếp tục học tập để mở mang vốn sống. Đến năm 20 tuổi ông được cử đi học lớp bổ túc văn hóa của xã, sau đó học bồi dưỡng trong trường thanh niên dân tộc nội trú của huyện. Là người có vốn kiến thức rộng nên ông được giữ lại trường và được chuyển sang học hệ sư phạm tiểu học 2 năm, rồi được bổ nhiệm dạy lớp bình dân học vụ của huyện. Khi đang dạy học tại trường thì mẹ ông mất. Đứng trước linh cữu mẹ, ông Thái thầm hứa rằng “mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng phát huy nghề để cứu giúp người dân”.
Đến năm 1988, ông Thái được nghỉ hưu. Về nhà, công việc nhàn rỗi nên bất kỳ ai bị rắn cắn, kể cả động vật như trâu, bò... bị rắn cắn mang đến nhà ông đều cứu được. “Khi trị cho người bị rắn cắn tôi luôn đi theo một phương pháp khoa học như bắt mạch và bấm huyệt. Còn bài thuốc chính là gia truyền mà không phải ai trong gia đình cũng có thể học được. Bài thuốc chỉ truyền được duy nhất cho người có tấm lòng, lương tâm cứu người và y đức nghề nghiệp”, ông giải thích và lưu ý là không phải lá trầu nào cũng dùng được. Nó phải tùy vào mỗi ca bệnh để hái lá cho phù hợp.
Trong 20 năm qua, với bài thuốc gia truyền, ông Bùi Hồng Thái đã chữa khỏi cho hơn 300 người và hàng nghìn con vật nuôi thoát khỏi lưỡi hái của... “thần xà”. Tiếng lành đồn xa, tiếng tăm của ông không những được bà con lan truyền từ huyện này sang huyện khác mà còn được truyền tụng ra ngoài tỉnh. Mọi người coi ông như là “cứu tinh”, do ông chưa từng phải bó tay trước một trường hợp nào, cho dù người bị rắn cắn đã bị liệt, hay cả khi bệnh viện trả về.
Trường hợp anh Nguyễn Văn Hạnh (ngụ thôn Yên Phú, cùng xã) là một ví dụ. Anh Hạnh đi rừng bị rắn cặp nong cắn. Do không biết là rắn độc nên anh được đưa đi bệnh viện huyện muộn. Sau đó nặng quá nên anh được chuyển lên bệnh viện tỉnh nhưng các bác sĩ cũng phải bó tay và trả anh về. Lúc này người anh Hạnh đã cứng lại, mắt và miệng không mở được. Trong lúc gia đình đang đau buồn chuẩn bị làm đám tang thì được một người quen trong xã giới thiệu “thử nhờ thầy Thái xem sao”. “Chưa đầy 40 phút sau ông Thái đã được mời đến. Ông liền bắt mạch và lấy ống nứa cùng cau trầu ra để chữa trị. Một giờ sau, vẻ mặt của con trai tôi trở nên tươi tỉnh hơn. Năm ngày sau nó đã ngồi dậy và ăn cháo được”, bà Kiểm, mẹ anh Hạnh kể lại.
Bác sĩ Nguyễn Văn Việt là người đang công tác tại Bệnh viện huyện Thạch Thành tâm sự: “Ông Thái là một lương y mà tôi rất khâm phục, không chỉ vì tài chữa rắn cắn mà còn vì ông là người sống vì chữ tâm”. Anh Việt cũng là bệnh nhân của ông trong một lần bị rắn cặp nong cắn. Khi đó là bác sĩ nên anh Việt có phần chủ quan nên chỉ tiêm thuốc, truyền nước. Sang ngày thứ hai nọc độc của rắn vẫn còn xót lại làm cho người anh bị tê liệt, không nói được. Lúc này, gia đình anh Việt vội mời thầy Thái đến chữa bệnh. Ba ngày sau bệnh của anh Việt thuyên giảm hẳn.
Hiện giờ, ông Bùi Hồng Thái vẫn nhiệt tình dồn tâm huyết giúp đỡ, chữa trị những người bị rắn cắn ngay tại nhà mình. Căn nhà ba gian nhưng ông vẫn dành một góc nhỏ để đặt chiếc giường cho những người đến nhờ ông chữa trị có chỗ ngả lưng. Ở tuổi 71 nhưng trông ông vẫn còn nhiệt huyết lắm. Hiện ông là Trưởng ban chấp hành Hội người cao tuổi thôn Châu Sơn.
Trong xã, ông Thái là người nhiều con nhất. Không phải vợ chồng ông sinh nhiều mà do bệnh nhân bị rắn cắn được cứu sống đã xin được làm con nuôi. Ngày lễ mừng thọ ông tròn 70 tuổi, chỉ con nuôi đã lên đến 24. Anh Lê Văn Biền, con nuôi ông Thái, tâm sự: “Cha Thái là người lần thứ hai sinh ra tôi, nếu không có ông thì giờ đây tôi không còn trên đời này nữa. Tôi rất vui mừng và hãnh diện vì có một người cha hết mình cứu giúp cho mọi người như vậy”.
Nhắc đến lương y Thái, bác sĩ Lê Văn Hoàng, Trưởng trạm xá Thạch Bình, nói: "Chúng tôi đánh giá rất cao khả năng trị độc rắn của ông Thái. Nếu như khả năng này của ông được khoa học quan tâm và giải mã thì trong tương lai sẽ tạo ra được một loại thuốc có một không hai chuyên chữa trị độc rắn rộng khắp cả nước”.
Còn ông Thái quan niệm không giữ nghề cho riêng mình. "Tôi chỉ tâm huyết là khi truyền nghề cho một ai đó thì họ phải có lương tâm để cứu người, không lạm dụng nghề để chèn ép người bệnh. Tôi sẵn sàng hợp tác để các nhà khoa học nghiên cứu phương thuốc bí truyền", ông chia sẻ.
(Theo Công an TP HCM)