Từ: Mai
Đã gửi: 11 Tháng Năm 2012 10:57 SA
Tôi có một anh bạn, khá cao tuổi rồi, nhưng anh vẫn vô cùng kén mặc dù hình thức anh cũng chỉ bình thường. Chiều cao chỉ nhỉnh hơn mét rưỡi một tí, nước da đen sạm giống bác xe ôm đầu phố, nhưng đường đường là bác sĩ của một bệnh viện lớn ở Hà Nội, lại sở hữu ngôi nhà khá to nằm trong ngõ ôtô vào được tận nơi nên anh luôn nghĩ mình là niềm mơ ước của nhiều cô gái.
Nghĩ vậy nên anh rất kén vợ. Tiêu chuẩn anh đặt ra vợ phải xinh, chân dài, có học, có tài ăn nói, ngoại giao, có khiếu thẩm mỹ, biết nấu ăn, may vá, thêu thùa, trang trí nhà cửa, yêu chồng, biết nhường nhịn chồng. Các cô gái đến với anh đều bị anh “bới lông tìm vết” ra hàng tá khuyết điểm để rồi kinh hoàng chạy làng.
Cứ thế, thấm thoát anh đã ngũ tuần lúc nào không biết. Một ngày đẹp trời soi gương, nhìn những nếp nhăn ngày càng nhằng nhịt trên mặt cộng với lời thều thào của bà mẹ già ngoài tám mươi sắp gần đất xa trời mà vẫn chưa được bồng cháu nội, anh quyết tâm “hạ giá”.
Anh điện cho chị người quen lâu nay vẫn ngấp nghé định giới thiệu anh một đám nhưng vì kiêu mà anh vẫn chưa hồi âm. Gặp nhau tại quán cà phê, nhìn người phụ nữ ngồi trước mặt mình trông mặt mũi cũng được, nói năng nhẹ nhàng, anh thấy cũng xuôi xuôi, bèn hỏi tuổi. “Dạ, em 38 ạ”.
“Này bà, bà định trù úm gì tôi mà giới thiệu cho tôi gà già thế. Đồng ý là em nhỏ nhắn, xinh xẻo, nghề nghiệp ổn định, tính cách được, nữ công gia chánh ổn, xuất thân gia đình tốt, nhưng em chừng ấy tuổi không khéo hạn hán đến nơi rồi nói gì đến chửa đẻ nữa”. Chị người quen anh tối mắt tối mũi trước những lời chê bai của bạn mình sau cuộc gặp gỡ thất bại. Chị thề sẽ không bao giờ “dây dưa vào ông bạn dở hơi” này nữa.
Rất nhiều người giới thiệu cho anh nhưng rồi cũng chẳng ai dám giới thiệu nữa cũng bởi không có lý do này cũng có lý do nọ anh để các cô đó đi lấy chồng hết. Thế rồi, đánh đùng một cái chị nhận được thiệp hồng anh mời dự đám cưới, cô dâu kém chú rể 25 tuổi. Dự lễ, nhiều khách khứa thầm thì hỏi nhau không biết giữa chú rể và cái nhà to, cái mác vợ bác sĩ, cô dâu yêu cái nào hơn. Rồi lại đánh đùng một cái 6 tháng sau ngày đi dự cưới, chị bạn nhận được điện thoại anh rủ ra quán cà phê tâm sự.
Phải cố gắng lắm chị mới nín cười được trước sự thật được trần tình kèm theo nét mặt thê thảm của người bạn: “Bà biết không, con vợ tôi nó quá quắt lắm. Việc nhà chợ búa, cơm nước, đối đãi nội ngoại đổ hết cho tôi với lý do em còn trẻ người non dạ sợ làm không vừa ý anh. Đã thế lại còn hăng chuyện đó nữa khiến tôi sợ phát khiếp. Mình có tuổi rồi, ngày đi làm về mệt, tối chỉ muốn nghỉ ngơi xem tivi. Cực chẳng đã tôi phải cho vợ uống thuốc để hạ hỏa mà nói dối là thuốc bổ”. Anh tỏ vẻ ngậm ngùi khi biết rằng “gà già” mà anh chê ngày nào đã sinh hạ cho ông chồng điển trai trẻ hơn anh rất nhiều một cậu con trai kháu khỉnh.
Tôi viết bài này để cảnh báo cho mấy ông bạn già và kén của tôi bừng tỉnh, đừng kén cá chọn canh quá để lại có hậu quả như vậy. Đến khi ngoảnh lại thì không biết mình có đeo kính để bón bột cho con không nữa.