Juventus rời Madrid với hai bàn tay trắng. Cristiano Ronaldo có một cú sút phạt cực hiểm, nhưng Oblak đã tung hết người đẩy bóng ra khỏi xà ngang. Thống kê cho thấy, đội khách dội tổng cộng 14 cú sút về phía khung thành Atletico. Nhưng mành lưới của Oblak vẫn nguyên vẹn.
Thống kê cũng chỉ ra: Oblak mới để thua vỏn vẹn một bàn, trong 4 trận sân nhà tại Champions League mùa này. Kể từ khi chơi trận Champions League đầu tiên vào tháng 9/2014, Oblak đã có 22 trận sạch lưới. Không một ai làm tốt hơn anh trong cùng thời gian ấy, kể cả Gianluigi Buffon (20 trận), Manuel Neuer (17 trận) hay Keylor Navas (15 trận). Ở La Liga, Oblak đang là chủ nhân của giải Zamora ba mùa giải liên tiếp gần nhất (Zamora là danh hiệu cho thủ môn hay nhất mùa, dựa trên tỷ lệ bàn thua trên số trận thi đấu).
Những thống kê vừa nêu đều chứng tỏ một điều: Oblak là thủ môn xuất sắc và ổn định bậc nhất thế giới hiện nay. Vậy mà, rất ít khi anh được nhắc đến.
Có một vài lý do để giải thích. Thứ nhất là anh... quá giỏi. Trong những tình huống mà các thủ môn thường phải đấm ra xa hoặc đẩy khỏi xà ngang - cột dọc, Oblak vẫn bắt dính. Tức là thay vì liên tục có những pha bay người hết bên này sang bên kia, cản phá những cú sút bồi, Oblak ngăn chặn những hiểm nguy ấy chỉ với một pha bắt bóng. Chọn vị trí tốt là phẩm chất nổi bật của Oblak.
Vị trí tốt, theo định nghĩa của Oblak khi còn bé, là... phía sau khung thành. Anh đã theo bố đi khắp nơi ở Slovenia, hồi hộp nhìn ông trổ tài trong khung gỗ. Matjaz Oblak, ông bố của Jan, khi đó chỉ chơi cho một CLB hạng Ba của Slovenia. Lên 10 tuổi, Jan rời miền quê Skofja Loka để lên thủ đô Ljubljana tập luyện, mỗi ngày đạp xe gần 60 km. Anh chơi tại giải hạng Nhất năm 16 và chỉ mất một năm để được Benfica chiêu mộ. Anh góp mặt ở trận chung kết Champions League đầu tiên năm 21 và bây giờ, ở tuổi 26 đã được xem như thủ môn số một thế giới.
Ngoài khả năng bắt dính bóng, Oblak còn ít được nhắc đến vì thích sự yên bình. Anh không chơi mạng xã hội, lười trả lời phỏng vấn, ít gầm thét khi thi đấu và không có bất kỳ hành động quá khích nào trên sân. Oblak trông như một viên chức bình thường, làm công việc hàng ngày ở vị trí mà đa số các đồng nghiệp của anh đều tỏ ra hầm hố.
Oblak chỉ sinh động khi quả bóng xâm nhập vòng cấm. Lúc ấy anh nom như một con mèo, tập trung tối đa vào món đồ chơi ưa thích và không để bất kỳ một động tĩnh nào lọt ra khỏi tầm quan sát của mình. Khen Oblak chọn vị trí tốt không có nghĩa là phản xạ của anh tầm thường. Trái lại khi cần phải bay lượn, anh cũng chẳng kém cạnh David de Gea.
De Gea chính là người đã khởi đầu cho... truyền thống đào tạo thủ môn của Atletico. Sau De Gea, Atletico có Thibaut Courtois. Sau Courtois đến lượt Oblak. HLV Diego Simeone có một đội ngũ xuất chúng trong việc nhận diện và đào tạo thủ môn. Oblak không có sức hút truyền thông như De Gea hay Courtois, nhưng tài năng thì không kém chút nào. Khi Oblak kỷ niệm 100 trận trắng lưới tại La Liga, người ta mới giật mình nhận ra là anh đạt con số ấy chỉ sau 178 trận đấu. Đấy là một kỷ lục! Ngày trước, Victor Valdes mất đến 217 trận. Con số của Iker Casillas là 306.
Vậy mà đã có lúc, Oblak bị xem là một bản hợp đồng hớ, khi Atletico chi 12 triệu euro mua anh về từ Benfica, để thay thế Courtois. Ngay trong trận ra mắt, Oblak đón nhận 3 cú sút trúng đích và... để lọt lưới cả 3.
"Đời thủ môn là thế đấy", Oblak ngắn gọn bình luận vài năm sau đó, khi nhớ lại khởi đầu đáng quên tại Atletico. Nhưng kết thúc mùa giải đầu tiên ở Madrid, Oblak đã kịp thời có 11 trận trắng lưới. Con số này của anh ba mùa tiếp theo là 32, 21 và 29. Từ khi gia nhập Atletico, tỷ lệ trắng lưới của Oblak là 56,2%. Vậy mà suốt thời gian ấy, ít ai đưa Oblak vào Top 3 những thủ môn hay nhất thế giới.
Khi nhận giải Zamora, Oblak cũng chỉ khiêm tốn bảo: "Đây không phải là danh hiệu của cá nhân tôi, mà là của tất cả mọi người". Quả vậy. Atletico có một lối chơi thiên về phòng ngự. Và việc phía trước anh là cặp trung vệ xuất sắc Diego Godin – Jose Gimenez đã giúp ích rất nhiều. Nhưng những ai theo dõi Atletico đủ lâu sẽ thấy: đội bóng này cứ mùa sau lại chơi tấn công nhiều hơn mùa trước. Gabi - thủ quân kiêm người đánh chặn xuất sắc – đã không còn đứng trước hàng thủ. Simeone đã chi ngày một nhiều tiền hơn cho hàng công. Ông đã mang trở lại Fernando Torres, Diego Costa và vừa chiêu mộ thêm Alvaro Morata. Nhưng Atletico vẫn là một tập thể khó đánh bại, vì Oblak luôn xuất sắc một cách ổn định trong khung thành.
"Chúng ta đều bất công với Oblak", cựu cầu thủ Atletico, Milinko Pantic, nói. "Cậu ấy làm mọi thứ thầm lặng và không bao giờ than phiền".
Có vẻ, việc Oblak không dự World Cup là một lý do khác. Anh cũng chẳng bao giờ bàn tán về lương bổng hay đãi ngộ. Trong những cuộc bình luận về chuyển nhượng, Oblak không bao giờ góp mặt. Được thi đấu đỉnh cao với anh đã là một điều tuyệt vời. Những trận đấu trong mùa này, các CĐV Atletico luôn hát vang câu "Obi, Oblak, cada daa te quiero mas!" (Obi, cứ mỗi ngày tôi lại yêu anh nhiều hơn). Sao có thể không yêu được cơ chứ!
"Tôi đã làm việc cùng De Gea lẫn Courtois, nhưng Oblak là hay nhất thế giới. Anh ấy luôn xuất hiện vào những thời khắc then chốt," Juanfran nói. Còn Fernando Torres bình luận: "Tôi chưa từng thấy một thủ môn nào đặc biệt như Oblak".
"Vai trò của anh ấy quan trọng không kém gì Griezmann", Gabi nói.
Ngay cả Joel của Real Betis cũng bảo: "Không ai kiếm nhiều điểm cho đội bóng hơn anh ấy". Cựu thủ môn Abel Resino của Atletico, người đang giữ kỷ lục 1.320 phút không để lọt lưới tại CLB, thì nhấn mạnh: "Oblak hóa giải mọi hiểm nguy với một pha bắt dính bóng. Cậu ấy hiếm khi cho đối thủ cơ hội thứ hai để sút bồi".
Diego Simeone đang ở Atletico tới năm thứ 8. Hàng thủ đã không còn vững chãi như thời ông mới đến, hàng tiền vệ cũng không còn sức chiến đấu điên cuồng như chiến binh, nhưng Atletico vẫn là một đối thủ khó chịu vì vẫn có Oblak trong khung thành.
Một siêu nhân không áo choàng, nhưng luôn sẵn sàng... bay khi cần thiết.
Hoài Thương tổng hợp