Người gửi: Phạm Thị Ngọc Phượng
Đọc những ý kiến của anh chị về việc học Văn tôi thấy mình đúng là cũng cần nói ra. Trước tôi là một trong những học sinh giỏi liên tục từ cấp 1 đến hết THPT. Và tất nhiên đã là học sinh giỏi toàn diện thì môn Văn cũng không thể điểm kém.
Nhưng đúng như một bạn đọc viết, các bài văn phân tích, tả cảnh... đều là những bài học thuộc lòng có dàn ý sẵn từ việc học thêm hoặc sách tham khảo. Nếu viết đúng như vậy chắc chắn không dưới điểm 7.
Nhưng khi lên đại học, môn Văn hầu như không có tác dụng. Tôi vẫn luôn gặp khó khăn khi viết bài luận tự giới thiệu bản thân khi xin đi học hoặc đơn xin việc sau này. Và những bài phân tích làm văn cũng như những bài thơ văn học hồi trung học không giúp ích gì cho tôi lúc đó được. Thật buồn đúng không các bạn.
Ngay cả sau này, khi trở thành một người quản lý nhiều người khác, thì tôi thấy các nhân viên của tôi (dù rất giỏi chuyên môn) nhưng khi trình bày một văn bản, giấy đề nghị hay bức thư cho khách hàng... vẫn rất lủng củng về câu chữ và ý tưởng.
Thiết nghĩ, "Học văn để làm gì?" đúng là một câu hỏi lớn vì đại đa số chúng ta đều sinh ra không phải là nhà văn và cũng không muốn làm nhà văn.